Friday, June 24, 2011

MỘT QUAN LÀ SÁU TRĂM TIỀN

Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
*
***
***

***


Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!
__oOo__

6/24/2011

MỘT QUAN LÀ SÁU TRĂM TIỀN

Không biết tự thưở nào, con người đã tự quy ước dùng “tiền” để trao đổi hàng hóa, nhu yếu phẩm, dịch vụ để đáp ứng nhu cầu cuộc sống. Tùy theo quy ước của cộng đồng dân cư, mà “tiền” hiện diện dưới nhiều hình thức, theo dòng thời gian.

Nó có thể chỉ là những vỏ sò, vỏ ốc, những chiếc lông chim hiếm, sặc sỡ, đôi khi chỉ là những viên sỏi, hòn đá cho đến những viên đá to đùng…hoặc nén bạc, thỏi vàng hay chỉ là những tờ giấy viết tay những chử loằng ngoằng mì tôm hoặc in hình một thằng cha căng chú kiết nào đấy.

Đơn thuần chỉ là một vật tín chấp mà cộng đồng thừa nhận trên cơ sở đồng thuận, người sở hữu “tiền” sẽ được cộng đồng cung cấp các hàng hóa dịch vụ. Hầu như “tứ khoái” và ngay cả cái sự chết cũng phải cần đến “money”. Trên đường ra nơi “ngủ mà không phải thức dậy” vào ngày hôm sau, tiền âm phủ cũng được trải đầy đường mặc dù người nhà đã cẩn thận nhét ít vàng làm lộ phí vào mồm người “đã không còn tham sân si”.

Thế mới biết “tiền” quan trọng như thế nào đối với cuộc sống con người. Chẳng thế các cụ ngày xưa đã đúc kết lại:

“Có tiền mua Tiên cũng được” hay giang hồ hơn

“Nén bạc đâm toạc tờ giấy”

Ngày nay sự quan trọng, cần thiết của “tiền” đã được đúc kết lại một cách đầy đủ qua một bài vè được truyền bá rộng rải tại Việt Nam và thiển nghĩ có thể sáng tác thành một bài nhạc rap thời thượng

Tiền là Tiên là Phật

Là sức bật tuổi trẻ

Là sức khỏe tuổi già

Là cái đà danh vọng

Là cái lọng che thân

Là cán cân công lý

Là hết…ý cuộc đời

Đã là đồng tiền thì phải đi liền với khúc ruột, cho nên khi đụng chạm đến những vấn đề có liên quan đến tiền bạc là rách việc. Đến cha con, anh em máu mủ mà còn chém giết, vác nhau ra tòa, huống gì người dưng.

Cách đây gần một tháng, tôi được, một ông anh bạn với nick là HoangKyBacTien, rất tâm huyết đến vận mệnh đất nước và phong trào Dân chủ cho Việt Nam, với avatar rất ấn tượng là lá cờ vàng ba sọc đỏ, quen biết qua những comment trên các blog, hỏi ý kiến về việc dạo này trên mạng có một số bài viết đề cập đến vấn đề tiền bạc, để ủng hộ cho các phong trào Dân chủ trong nước. Cụ thể là về bài viết “Thăm dò quỷ hổ trợ việc treo cờ vàng tổ quốc”.

Tôi đã đọc bài viết này và cả những comment. Theo tôi bài viết này có ý tốt, không có ẩn ý gì xấu. Tuy nhiên bài viết ngoài khuyết điểm là chưa có biện pháp bảo mật khả thi cho người có hành động dũng cảm, bài viết còn phạm một sai lầm nghiêm trọng là “phản tuyên truyền”.

Mặc dù so với mặt bằng thu nhập bình quân của người lao động hiện nay tại Việt Nam, số tiền trên 6.000.000đ (tương đương 300USD) là một khoản thu nhập bất thường, không phải nhỏ, nhưng sẽ không bù đắp được những nguy hiểm cho sinh mạng chính trị của họ, một khi hành động dũng cảm của họ bị phát hiện, nếu như chế độ toàn trị cs vẫn còn hiện diện tại đất nước này cho đến khi chế độ toàn trị này bị đạp đổ.

Vấn đề tài chính, dĩ nhiên cần thiết để duy trì hoạt động của một tổ chức, cũng như sinh hoạt của cá nhân những thành viên thuộc tổ chức đó. Tuy nhiên, không nên đánh giá mọi việc qua lăng kính đồng tiền. Sẽ là nguy hiểm, khi một tổ chức kết nạp thành viên qua tiêu chí đánh giá mức độ cần thiết về tài chính đối với nhu cầu tối thiểu của một cá nhân.

Những tổ chức có quan niệm như trên chắc chắn sẽ bị phá hoại, phản bội ngay chính từ nội bộ của mình hoặc mục tiêu và lý tưởng ban đầu sẽ dần dần bị hủy hoại bởi chính những phần tử đã được kết nạp trên tiêu chí đó.

Một trong những luận điệu tuyên truyền và phá hoại phong trào Dân chủ trong nước, cũng như ở hải ngoại được Tuyên giáo cs VN áp dụng và thường xuyên lải nhải:

“Bọn bán nước, tham bơ thừa sữa cặn, thích đô-la, bám đít Mỹ”

(Mặc dù chính quyền Ngô Đình Diệm cũng như chính quyền Nguyễn Văn Thiệu, chưa từng ký công hàm, hiệp định nào để bán hoặc nhượng 1cm2 cho bất cứ thằng đế quốc hay thằng thực dân nào???) khi nói về những người đã từng sống hoặc làm việc dưới chế độ VNCH, hiện đang định cư ở hải ngoại hay còn sống trong nước dưới chế độ độc tài toàn trị cs, kể cả những người chẳng dính dáng gì đến chế độ Cộng hòa tại miềm Nam Việt Nam, một khi họ chống đối lại độc tài toàn trị và cổ vũ cho Tự do Dân chủ Nhân quyền.

Luật sư Nguyễn Văn Đài, Luật sư Lê Thị Công Nhân, chị Phạm Thanh Nghiên, chị Trần Khải Thanh Thủy, ông Trần Anh Kim… cũng đã từng bị chụp mũ cối với những luận điệu xuyên tạc như:

-Nhận tiền của phản động nước ngoài để phá hoại đường lối , chính sách, chủ trương của đảng và nhà nước.

-Nhận tiền của các tổ chức phản động nước ngoài để mua laptop, máy ảnh, điện thoại, những công cụ để phục vụ cho việc đánh phá đảng và nhà nước, thúc đẩy tiến trình diễn biến hòa bình.

-Bản thân những người này bị cô lập, không có công ăn việc làm ổn định, lấy tiền đâu để sinh sống?, nếu không nhận tiền từ những tổ chức phản động.

Bẩn thân Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ cũng bị đặt nghi vấn về số tiền mang theo người, khi bị bắt tại khách sạn Mạch Lâm.

Theo dõi báo chí, tin tức hải ngoại, thỉnh thoảng tôi thấy các tổ chức đảng phái, các hội đoàn chính trị, tổ chức quyên góp tài chính.

Tôi xin mạo muội có đôi lời góp ý. Mặc dù sự quyên góp đó trên tinh thần tự nguyện của cộng đồng, nhưng sẽ tốt hơn nếu được tổ chức dưới những hình thức bán đấu giá những sản phẩm được làm ra, bởi những thành viên có khiếu, có tay nghề tiểu thủ công mỹ nghệ, hoặc những cơ sở sản xuất được thành lập bởi tổ chức hoặc hội đoàn chính trị đó. Có thể đơn giản hơn như bán đấu giá những vật dụng không còn cần thiết hoặc không còn vừa ý trong nhà, như trong các chợ trời vẫn nhóm họp định kỳ vào mỗi cuối tháng tại các thành phố ở các tiểu bang của Mỹ mà tôi đã có dịp tham quan trong những chuyến công tác tại Mỹ.

 Làm được điều này, thì công tác quyên góp sẽ có ý nghĩa chính trị hơn nhiều, việc chỉ đơn thuần kêu gọi quyên góp cho hoạt động của tổ chức.

Đảng Việt Tiến của chúng tôi, cũng đã hình thành một mạng lưới các cơ sở trong nước, hoạt động trong lãnh vực dịch vụ. Một phần lợi nhuận của các cơ sở này, được trích ra để tạo nguồn tài chính cho hoạt động của tổ chức. Chúng tôi hoạt động với phương châm:

-Tự thân vận động, không quyên góp, không xin xỏ.

-Vì một tương lai tốt đẹp hơn, tiến bộ hơn cho ĐẤT NƯỚC DÂN TỘC .

Có những việc không giải quyết được bằng tiền.

Có những việc được giải quyết bằng rất nhiều tiền.

Có những việc dù có “tiền tấn”, cũng không giải quyết được.

Đó là những việc thuộc phạm trù Yêu nước và lòng Tự hào Dân tộc.

Hà Nội 23/06/2011

Oanh Yến Thị Phạm

Một ngày chờ cơn bão tới.
_oOo_

1 comment:

  1. Bác Yến,

    Cảm ơn tấm lòng của bác dành cho khbt. Hôm nay bác dành hẳn một bài để nói rõ về những việc liên quan đến tiền bạc là đúng lắm. Có lẽ bài viết của t/g Mỹ Linh Nguyễn đã không giải thích rõ ràng, cho nên làm người nghe dễ bị hiểu lầm.

    Bác nói sự quyên góp sẽ có ý nghĩa hơn nếu được tổ chức dưới hình thức là mua bán đồ cũ hay hàng hóa thủ công nghệ, là ý bác nói ở hải ngoại hay ở quốc nội vậy? Nếu ý bác nói là ơ hải ngoại thì cũng được thôi. Vấn đề là làm sao chuyển về trong nước mà không bị mất hay bị bắt, và tránh được biển thủ. Giả sử nếu hôm nay có ai đó treo cờ Vàng và bị bắt hay bị chết thì tôi tin rằng sẽ có hàng trăm cánh tay của đ/b hải ngoại sẳn sàng đưa ra để giúp đỡ cho thân nhân của người đã hy sinh cho đại cuộc, nếu họ biết địa chỉ và tên tuổi của người hy sinh đó.

    Có thể có một số người dám làm chuyện nước non, nhưng ngại nếu bị bắt hay hy sinh thì không ai lo cho gia đình họ, cho nên họ ngần ngại chăng? Nhiều đồng bào hải ngoại hiểu rõ và thôn cảm những trường hợp như vậy. Và lúc nào cũng mong muốn được đưa tay chia sẽ. Nhưng họ không biết là bằng cách nào cho an toàn cho người nhận thôi.

    Nhưng tôi nghĩ trời cao có mắt. Những ai dám xả thân vì nước thì rồi cũng có đ/b cưu mang hay giúp đỡ bằng cách này hay cách khác.

    Hôm nay nghe tin các bác trong nhóm Việt Tiến đã tạo được một vài cơ sở như bác kể thì quả là điều vui mừng.

    ReplyDelete