Wednesday, June 29, 2011

KHỈ RUNG CÂY NHÁT KHỈ


Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
*
***
 
Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!
__oOo__

KHỈ RUNG CÂY NHÁT KHỈ


Khi bầy khỉ của Darwin* tụ họp dưới tiềng rống của hai con khỉ đầu đàn là Karl Marx và Friedric Engels và dưới sự chỉ huy của con khỉ độc Vladimir Iliych Lenin. Xã hội bầy đàn của loài khỉ, đã có lúc tưởng rằng sẽ thống trị được cả thế giới Loài người. Gần 1/2 nhân loại đã phải trải qua gần 3/4 thế kỷ 20 tang thương dưới sự thống trị của loài khỉ.

May mắn thay bầy khỉ độc ấy đã tự hủy diệt gần hết vào thập niên cuối của thế kỷ 20, chỉ còn sót lại một nhúm nhỏ.

Nguyên nhân của sự hủy diệt tập thể của bầy khỉ độc này là do chúng quá cao ngạo, tự cho mình là đỉnh cao chói lọi của trí tuệ.

Để bảo vệ cái gọi là nguồn gene quý hiếm và sự thông thái đỉnh cao này, bầy khỉ độc này đã tự giao phối với nhau. Các con cái, con đực trong các cơ quan Lập pháp, Tư Pháp, Hành pháp, các cơ quan Ngôn luận,

Quân đội, Cảnh sát, Công an bắt buộc phải có gene “đảng viên đảng cs” và chúng đã “hỗn giao”** với nhau để bảo vệ nguồn gene hiếm đấy.

Kết quả nhãn tiền là đã xẩy ra hiện tượng “đồng huyết”, thái hóa cho cả bầy khỉ độc. Gene lặn, xấu đã bội nhiễm*** do quá trình hỗn giao, đồng huyết đã được xác định là gene down**** và gene điên.

1-Do có gene điên cho nên hầu như 100% lũ khỉ độc này đều mắc chứng vĩ cuồng và đều tự cho mình là đỉnh cao trí tuệ. Tất cả bầy khỉ độc này đều tự cho phép mình giành hết những đặc quyền như:

-Độc quyền yêu nước.

Những con người sống dưới sự toàn trị của chúng, mỗi khi muốn thể hiện lòng yêu nước bằng hành động, lời nói, thậm chí ngồi một chổ, trong nhà không nói gì hết, cũng phải được sự đồng ý, cho phép của chúng. Yêu nước, phải theo định hướng của chúng. Trước kia chúng định hướng: ” Yêu nước là yêu Chủ nghĩa xã hôi”, hiện nay” Yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội và phải yêu cả 4 tốt, 16 chử vàng”???

-Độc quyền nói

Không ai được phép nói, lên tiếng về bất cứ hiện tượng, điều chướng tai gai mắt của xã hội khi chúng chưa cho phép, bằng cách kiểm soát tất cả các phương tiện truyền thông, thông tin. Cả không gian trên mạng, bằng cách thành lập một cục phân, gồm toàn những con khỉ đột, suốt ngày lang thang trên mạng rình mò.

-Độc quyền lãnh đạo

Không ai được phép ngồi trên đầu những người khác, chỉ trừ bọn khỉ độc. Bọn chúng “tối tạo” ra điều luật số 4 và chụp lên đầu tất cả mọi người và ngồi trên đó. Để bảo vệ quyết tâm, không có gì lay chuyển đó, bon chúng cùng nhau thống nhất rú lên những khẩu hiệu man rợ:

Luật là tao, tao là luật

Bọn chúng tao chỉ biết, còn đảng là còn bọn tao. Còn bọn tao là còn đảng.

Nhất quyết không tự sát, bằng mọi giá phải giử điều 4.
Ngoài các cơ quan Lập pháp, Hành pháp, Tư pháp, Công an, Quân đội, Truyền thông, các hội đoàn chính trị Nam, Phụ, Lão, Ấu đều phải do những con khỉ độc chỉ huy.

-Độc quyền kinh doanh

Những ngành kinh tế then chốt như điện, nước, xăng dầu…, bọn chúng đều nắm giử, kinh doanh với phương châm:

-Bỏ mặc dân đen, sống chết mặc bay

-Kinh doanh không cần hiệu quả, miễn có tiền chuyển vào tài khoản nước ngoài.

-Không có khái niệm trách nhiệm, “ủ tờ” hay từ chức.
2-Do có gene down, nên chúng có những suy nghĩ ngây thơ ông cụ non:

-Tình đồng chí anh em vô sản giữa những con khỉ độc là cao quý, không có gì chia rẽ được, tình cảm đó thiêng liêng hơn tình cảm đời thường như tình cha con, chồng vợ… Không có chuyện bè phái, phe cánh giữa những con khỉ, mặc dù chúng sống theo bản năng bầy đàn?

-Tình đồng chí cách mạng vô sản quốc tế vô cùng trong sáng, không vụ lợi. Tình cảm này hơn hẳn những thứ tình cảm rẻ tiền, ba xu như tình yêu nước, tình yêu dân tộc, chỉ trừ khi chúng được định hướng theo định nghĩa của loài khỉ độc. Do đó có con khỉ vì cái sự ngây thơ cụ trong sáng đó đã ký công hàm 19/04/1958 đồng ý cho rằng lãnh hải nước mình chỉ được phép tính từ bờ ra có 12 hải lý?. Và thêm một con khỉ khọt nữa ký hiệp định trên bộ 1991, nhường cho những con khỉ ở Trung Nam Hải những Ải Nam Quan, thác bản Giốc…

-Chính vì có gene down và điên cho nên bầy khỉ độc này càng ngày càng lụn bại và cái bầy đàn khép kín của chúng đã tự hủy diệt trong 3 năm 1989-1991, chỉ còn sót lại 5 con khỉ tương đối ít điên và down hơn, trong đó những con khỉ độc ở Trung Nam Hải là tương đối mạnh khỏe và có chút norone***** trong cái đống bầy nhầy bã đậu ở trong hộp sọ.

-Chúng vẫn kiên định gìn giử vốn quý gene cộng sản nhưng khôn khéo áp dụng phương pháp Filatov******, cấy vào cơ thể thành tựu của xã hội loài người là nền kinh tế thị trường. Áp dụng phương pháp này những con khỉ độc Trung Nam Hải, đã thoát chết và dần hồi phục. Những con khỉ độc ở Hà Nội, dĩ nhiên theo truyền thống của loài khỉ, đã bắt chước theo. Những con khỉ khác vì gene điên và down quá nặng, nên chỉ biết khư khư giử gìn nòi giống cộng sản, nên đành ngữa tay ăn mày viện trợ bố thí của những con khỉ Trung Nam Hải

Tuy nhiên do cấy dưới da và không giử vết thương cẩn thận cho nên đã có biến chứng hoại tử và cả việc phát sinh ra những quái thai: những thằng “người ngợm”.

-Đã có những con khỉ độc-ngợm, nham nhở tự đắc tuyên bố trước những con khỉ độc khác trong cái tập hợp gọi là cuốc họp, do chính chúng lập ra, mà lẽ ra chúng phải tuân lệnh của cái cuốc họp này, rằng dù có thất thoát đến bao nhiêu tỷ USD đi chăng nữa, bọn chúng vẫn tiếp tục làm trò khỉ. Và những con khỉ độc cuốc họp này dĩ nhiên cũng đồng ý với trò khỉ trên.

-Đã có những con khỉ bị hoại tử, bầy đàn của chúng sa sút về số lượng. Rất nhiều con khỉ, sau khi ăn cắp theo thuộc tính loài khỉ, hàng núi USD đã bỏ chạy sang thế giới loài người. Những con còn lại theo thuộc tính bắt chước cố hữu, lại tiếp tục bảo nhau ăn cắp.

-Ăn cắp trong lãnh địa của chúng, vẫn chưa đủ, cho nên hai con khỉ Trung Nam Hải và Hà Nội còn bày trò, định ăn cắp nguồn tài nguyên ngoài biển Đông. Chúng vào hùa, đóng kịch. Một con cho tàu chiến, diệu võ dương oai, làm một vòng thăm dò phản ứng các nhà láng giềng trên biển Đông. Và một con la oai oái lên:
“Sao đại ca lại cắt…. của em?”, “Sao đại ca lại thò chân qua nhà em…?”

Và ngồi im cho nó chẳng những cắt một mà đến hai lần cáp thăm dò?. Những cư dân người sống trên lãnh địa do những con khỉ độc Ba Đình, Hà Nội cai quản, lên tiếng đả kích những con khỉ Trung Nam Hải, liền bị đàn áp bởi đủ thứ lực lượng khỉ khọt với luận điệu rất khỉ:

“Không được lo, phải để nhà nước khỉ lo”

“Đấu tranh, phải theo phương pháp ngoại giao khỉ khọt, đấu tranh nhưng phải giử bang giao giữa những con khỉ!!!????”

Và lại tiếp tục ngồi im và khọt khẹt với giọng của con khỉ cái Phương Nga hoặc bắn vung vãi đạn thối cách bờ 3 hải lý???

Con khỉ Trung Nam Hải, chắc có lẽ do gene điên, đã tới cơn bùng phát nên nghĩ rằng với vài nghìn tỷ USD dự trữ, là đủ để có thể làm bá chủ thiên hạ, hay vĩ cuồng khi cho rằng với mấy con J-20 hoặc mấy quả DF-31 đểu mà số lượng chưa chắc bầy đồ chơi cho đủ trên chiếc Hàng không mẫu hạm đồng nát Thi Lang vốn là chiếc Varyag  của Ukraina ngày nào, là có thể nhát ma thiên hạ.

Và những con khỉ Hà Nội, chắc có lẽ genne down cũng đã tới hồi bộc phát, nên nghĩ rằng mình phản ứng như thế, các hàng xóm trong khu vực sẽ bắt chước trò khỉ này chăng?

-Các nước trong khu vực đã không bắt chước trò khỉ này. Philippine đã cho chiến đấu cơ đuổi cổ tàu TQ, Nhật cũng cho trực thăng bám sát tàu TQ, khi những tàu TQ xâm phạm lãnh hải và sẳn sàng chiến đấu. Các nước khác cũng sẳn sàng bảo vệ chủ quyền của mình và đã có những hành động thiết thực, để thể hiện quyết tâm đó.

Nhân dân Việt Nam cũng đã hiểu ra trò khỉ này của bọn khỉ Hà Nội, cho nên hai chủ nhật tuần qua, chẳng ai đi biểu tình nữa. Trước những trò khỉ của bọn khỉ này, ai dại gì đi biểu tình.
Phải tính cách diệt bọn khỉ cs cuối cùng còn sót lại của Darwin này, rồi mới tính được chuyên khác thôi.

Khọt khẹt…khọt…

Hình như con khỉ cái Phương Nga, hoặc những con khỉ Ba Đình lại sắp giở trò khỉ????

Hà Nội 26/06/2011
Oanh Yến Thị Phạm

KHẸT KHẸT
*Những con khỉ của Darwin: Thuyết tiến hóa của Darwin cho rằng: Loài người xuất thân từ một loài vượn người.
**Hỗn giao: giao cấu hỗn loạn, loạn luân
***Bội Nhiễm: Tế bào tự phân theo cấp số nhân
****Down: hội chứng down, thiểu năng trí tuệ, những người mắc hội chứng này có khuôn mặt ngờ nghệch, giống nhau.
*****norone: tế bài thần kinh
******Phương pháp Filatov: ban đầu là phương pháp cấy dưới da, thí dụ như những cuốn nhau, nhau được cấy dưới da, để bồi bổ cơ thể. Sau này là phương pháp chưng cất.

_oOo_

Saturday, June 25, 2011

Liên quân Úc-Mỹ xây dựng thêm căn cứ quân sự ở vùng Tây-Úc



T/g; hoangkybactien

Liên quân Úc-Mỹ xây dựng thêm căn cứ quân sự ở vùng cực tây của Úc

Hoa Kỳ đang hoạch định để xây dựng một căn cứ quân sự lâu dài trên hải cảng Rockingham ở ngoại ô Perth vùng cực tây của nước Úc. Căn cứ này dùng để theo dõi những hoạt động của các vệ tinh cũng như tiềm thuỷ đỉnh của Trung cộng trên vùng Đông Nam Á, cửa ngỏ ra vào Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương.

Song song với hoa Kỳ, quân lực Úc đang gia tăng các lực lượng tuần duyên và hải quân trên các vùng biển cực tây và bắc Úc để bảo vệ những cơ sở khai thác dầu lửa đang hoạt động tại đây trước nguy cơ Trung cộng đang gia tăng tiềm lực quân sự của hải quân của họ.

Được biết vùng cực tây của Úc là tiểu bang Tây Úc (Western Australia). Vùng này chiếm khoảng 1/3 diện tích toàn nước Úc, tính từ bờ cực tây.  Phía bắc của vùng này là vùng biển đi vào Nam Dương và Phi Tuật Tân; tức là đi vào biển Đông của Việt Nam.

http://au.news.yahoo.com/thewest/a/-/wa/9684935/nations-military-moved-west-in-defence-plan/

_oOo_


11/05/2010

Hoa Kỳ gia tăng quân sự trên toàn cõi Á châu và Ấn Độ dương,

Hoa Kỳ ngắm nghía tiền đồn ở nam Thái Bình dương

hoangkybactien lược dịch

Quân đội HK sẽ tích trữ quân quân nhu và tiếp liệu ở Úc châu theo một thế chiến lược mới để đáp ứng thiên tai và những tình huống khác nhanh hơn cùng với sự gia tăng tập luyện quân sự với quân lực Úc châu. 

Quân đội của hai nước sẽ xây dựng một căn cứ quan sát ở miền tây Úc, đúng như báo Herald đã tường trình, để theo dõi những hoạt động trên không gian như hỏa tiển liên lục địa từ những quốc gia thù địch như Bắc Hàn, và theo dõi những thải vật từ những quỹ đạo/vệ tinh quanh trái đất.


[In the closed-door talks in Government House, Melbourne, Mrs Clinton and Mr Gates will outline a stepped-up American military presence across Asia into the Indian Ocean. This will involve more frequent patrols and port-calls by US Navy ships and other units, including to Australian bases. (Photo: AFP)]


Trong phòng họp kín ở Melbourn, Úc châu, bà Clinton và ông Gaté cho biết quân đội HK sẽ gia tăng sự hiện diện của họ trên toàn cõi Á châu và Ấn Độ dương.  Điều này có nghĩa là hải quân HK và các đơn vị khác sẽ gia tăng sự tuần tiểu và thăm viếng các hải cảng trong vùng kể cả Úc châu.

HK và Úc châu cũng sẽ gia tăng kiểm soát an ninh và phản công lại trên mạng lưới toàn cầu (cyper space/internet) nếu chiến tranh điện toán xảy ra từ những quốc gia khác hay tin tặc.

Hy vọng là những bước đầu của chương trình sẽ được bàn đến trong những buổi họp ngoại giao song phương hàng năm vào sáng thứ hai giữa bộ trưởng quốc phòng Mỹ Robert Gates và bộ trưởng ngoại giao Mỹ Clinton với những vị tương đương về phía Úc là Kevin Rudd và Stephen Smith.

Trong phòng họp kín tại Melbourn này, Trong phòng họp kín ở Melbourn, Úc châu, bà Clinton và ông Gaté cho biết quân đội HK sẽ gia tăng sự hiện diện của họ trên toàn cõi Á châu và Ấn Độ dương.  Điều này có nghĩa là hải quân HK và các đơn vị khác sẽ gia tăng sự tuần tiểu và thăm viếng các hải cảng trong vùng kể cả Úc châu.

Sự chuyển hướng này phản ảnh “cách bày binh bố trận” mới để đối phó với những khuynh hướng chuyển quân gần đây từ lục địa HK hay những lãnh thổ xa xôi đến, để có thể duy trì một sự hiện diện “minh bạch và hiệu lực” hơn tại những nơi cần thiết.

HK sẽ tuần tiểu thường xuyên hơn trong khu vực đông nam Á, và gia tăng thực tập quân sự với quân đội Úc châu và các nước trong vùng kể cả Singapore và Nam Dương, cũng như gia tăng thêm viện trợ như công trình xây dựng trường học thêm cho East Timor.

Đông-Nam-Á được coi như là điểm giao thương giữa Thái Bình dương và Ấn Độ dương.
HK ngày càng quan tâm đến Ấn Độ dương và tiểu lục địa Ấn Độ (mà TT Obama sắp sửa viếng thăm), cũng như gia tăng cảnh giác tại những điểm thông thương ra biển Thái Bình.
Việc tích trữ quân nhu ở Darwin và Townsville sẽ rất tiện lợi khi cần thiết.  Và có lẽ, những cơ sở mới này cũng sẽ chứa đựng một số lượng chiến cụ rất lớn cho các cuộc tập trận của thủy quân lục chiến HK.

Căn cứ mới này cũng sẽ trợ giúp cho  trung tâm viễn thông vùng Northwest Cape để gia tăng cảnh giác ở vùng nam bán cầu vốn có hệ thống phòng vệ/ kiểm soát rất mỏng so với vùng bắc bán cầu.
Những căn cứ chiến lược mới này sẽ theo dõi hỏa tiển liên lục địa, đầu đạt hạt nhân, các vệ tinh nhân tạo quanh trái đất, và thải vật của vệ tinh và phi thuyền. Và sẽ chỉ là một căn cứ quan sát thuần túy để không bị vi phạm công ước quốc tế.

Nhưng thật ra, việc trợ giúp cho trạm không gian và quan sát các thải vật trong không gian chỉ là việc phụ, việc chính của căn cứ này sẽ là quốc phòng đối với những mối đe dọa từ hỏa tiển liên lục địa của Bắc Hàn (*) đến Nam Bán cầu mà HK và Ũc châu quan tâm.

(*) Ghi chú của HKBT: Tuy bài báo chỉ nói đến Bắc Hàn, nhưng thực chất thì là Trung cộng
 ***

Nov 05, 2010

US to Step Up Military Presence Across Asia, into Indian Ocean

US Sets Eyes on Southern Defense Outposts

by Hamish McDonald

THE United States military will store equipment and supplies in Australia as part of a new regional posture to respond faster to natural disasters and other contingencies, and conduct more intensive training with Australian forces.The two militaries will also build a new space-monitoring facility in Western Australia, as previously reported in the Herald, to extend tracking of space activity, including missiles from rogue states like North Korea and orbiting debris.
 
 
[In the closed-door talks in Government House, Melbourne, Mrs Clinton and Mr Gates will outline a stepped-up American military presence across Asia into the Indian Ocean. This will involve more frequent patrols and port-calls by US Navy ships and other units, including to Australian bases. (Photo: AFP)]
 
Washington and Canberra will also step up co-operation in cyber security and warfare to counter what Defence analysts see as an ”emerging area of strategic risk” as foreign states and individual hackers try to break into government data banks and control infrastructure systems. 
 
In the closed-door talks in Government House, Melbourne, Mrs Clinton and Mr Gates will outline a stepped-up American military presence across Asia into the Indian Ocean. This will involve more frequent patrols and port-calls by US Navy ships and other units, including to Australian bases.
There will be more American cruises through south-east Asia and more exercises with Australian and other regional forces, including those of Indonesia and Singapore, as well as joint aid efforts like a recent school construction effort in East Timor by US Navy engineers working from the amphibious landing ship HMAS Tobruk.

South-east Asia is seen as the nexus between the Pacific and the Indian oceans. Washington is showing greater interest in the Indian Ocean region and India itself (the US President, Barack Obama, is about to visit), as well as greater awareness of the region’s strategic connection with the Pacific.

Source: By the Sydney Morning Herald

_oOo_

Friday, June 24, 2011

On a mission to end slavery, Attorney An Phong Vo, along with Boat People SOS, helps victims of human trafficking find a way to escape

 Attorney Vo An Phong

***

Vu Phuong Anh

_oOo_

On a mission to end slavery

 

Attorney An Phong Vo, along with Boat People SOS, helps

 

victims of human trafficking find a way to escape

 

By LISE OLSEN

HOUSTON CHRONICLE

June 9, 2011, 10:51PM


After 10 days in a Jordan sewing factory, Phuong-Anh Vu knew she'd been tricked: Her first paycheck was $10 — a tenth of the promised pay, meals were barely enough to survive and when she and other Vietnamese workers protested, the owner summoned police.


"Policemen pulled on their hair and beat their heads on the beds and on the ground, and there was blood everywhere," said Vu, who led a strike and eventually fled to Thailand and finally Houston.
Her daring rebellion and escape - as well as years spent with other trafficking victims in transit in Thailand - helped motivate the Houston office of the nonprofit Vietnamese American Boat People SOS to ramp up its outreach to asylum seekers in Asia.


Her story and the stories of others like her also provided personal motivation and a new mission for human rights activist An Phong Vo, an attorney based at the nonprofit's West Houston office who began working with trafficking victims in 2007. Along the way, Vo became one of the leading U.S. experts in helping victims to obtain special visas to stay in the United States and stabilize their lives.


Now, Vo's calling will take her to Bangkok, where she will try to aid an estimated 500 asylum-seekers - including victims of human trafficking - living in donated apartments after fleeing oppression from Vietnam and slavery conditions in other countries.

 

People in need


Vo, who escaped Vietnam as a child and fluently speaks Vietnamese, graduated from law school at Louisiana State University. Almost immediately, she began helping 20 women trafficking victims who resettled in Houston after fleeing conditions exposed in a criminal case against the owners of the Daewoosa sweatshop in American Samoa.


Later, she assisted Central American women held prisoner and ultimately freed from traffickers after a federal raid of cantinas in Houston. She also helped some women reunite with the children they left behind in their home countries. She began to assist many Vietnamese Americans harmed in recent hurricanes, as well.
In April on a preliminary visit to Bangkok for her new assignment, Vo met with asylum-seekers in Bangkok. Many were too afraid of arrest and deportation to leave their apartments; some children had no schooling or toys and had to sit silently for hours to avoid detection.


Vo, who spent three years in a refugee camp as a child, became convinced the project would be worth the risk, both personal and professional, to go abroad to help.


"It is the chance of a lifetime to be able to do groundwork and provide assistance," Vo said. "And Thailand is the hub of what's happening with international organizations and civil society in Asia. So I'd like to be in the midst of that."

 

Finding inspiration

The story of Phuong-Anh Vu's recent escape helped provide additional inspiration to Vo and others in Houston after the human trafficking victim and strike leader resettled here last year. It was Vo's mentor, Boat People SOS's executive director Nguyen Dinh Thang, based at the organization's Virginia office, who supplied Vu with money she needed to survive and to escape from captivity at the Jordan factory in 2007.

In an interview, Vu, now a Houston Community College student, said she'd been living in a remote village in the jungles of Northern Vietnam when she heard she could earn a $10,000 salary plus expenses by taking a three-year contract at a Taiwanese-owned sewing factory in Jordan. But after she joined about 275 others at the factory, they were locked inside a walled compound and forced to work 15-hour days, seven days a week.


Vu organized a strike and later found a cellphone to call a reporter who posted a plea for help on a website. The first cellphone response came from Thang, the BPSOS executive director in America.
"I asked him where was America," Vu remembers. "I didn't know."


Thang sent an envoy to Jordan with $3,000 cash to help.


Vu escaped to Thailand and, after nearly three years of paperwork, was allowed to immigrate to America.
But neither she nor Vo have forgotten others left behind.


"I want to ask for help not from Vietnamese-Americans only, but from all Americans to maybe skip one breakfast or one coffee to help Boat People SOS so they can help someone like me or a woman in the same situation because I've been there," she said.


lise.olsen@chron.com


http://www.chron.com/disp/story.mpl/metropolitan/7604063.html#ixzz1QFqdFuyZ

MỘT QUAN LÀ SÁU TRĂM TIỀN

Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
*
***
***

***


Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!
__oOo__

6/24/2011

MỘT QUAN LÀ SÁU TRĂM TIỀN

Không biết tự thưở nào, con người đã tự quy ước dùng “tiền” để trao đổi hàng hóa, nhu yếu phẩm, dịch vụ để đáp ứng nhu cầu cuộc sống. Tùy theo quy ước của cộng đồng dân cư, mà “tiền” hiện diện dưới nhiều hình thức, theo dòng thời gian.

Nó có thể chỉ là những vỏ sò, vỏ ốc, những chiếc lông chim hiếm, sặc sỡ, đôi khi chỉ là những viên sỏi, hòn đá cho đến những viên đá to đùng…hoặc nén bạc, thỏi vàng hay chỉ là những tờ giấy viết tay những chử loằng ngoằng mì tôm hoặc in hình một thằng cha căng chú kiết nào đấy.

Đơn thuần chỉ là một vật tín chấp mà cộng đồng thừa nhận trên cơ sở đồng thuận, người sở hữu “tiền” sẽ được cộng đồng cung cấp các hàng hóa dịch vụ. Hầu như “tứ khoái” và ngay cả cái sự chết cũng phải cần đến “money”. Trên đường ra nơi “ngủ mà không phải thức dậy” vào ngày hôm sau, tiền âm phủ cũng được trải đầy đường mặc dù người nhà đã cẩn thận nhét ít vàng làm lộ phí vào mồm người “đã không còn tham sân si”.

Thế mới biết “tiền” quan trọng như thế nào đối với cuộc sống con người. Chẳng thế các cụ ngày xưa đã đúc kết lại:

“Có tiền mua Tiên cũng được” hay giang hồ hơn

“Nén bạc đâm toạc tờ giấy”

Ngày nay sự quan trọng, cần thiết của “tiền” đã được đúc kết lại một cách đầy đủ qua một bài vè được truyền bá rộng rải tại Việt Nam và thiển nghĩ có thể sáng tác thành một bài nhạc rap thời thượng

Tiền là Tiên là Phật

Là sức bật tuổi trẻ

Là sức khỏe tuổi già

Là cái đà danh vọng

Là cái lọng che thân

Là cán cân công lý

Là hết…ý cuộc đời

Đã là đồng tiền thì phải đi liền với khúc ruột, cho nên khi đụng chạm đến những vấn đề có liên quan đến tiền bạc là rách việc. Đến cha con, anh em máu mủ mà còn chém giết, vác nhau ra tòa, huống gì người dưng.

Cách đây gần một tháng, tôi được, một ông anh bạn với nick là HoangKyBacTien, rất tâm huyết đến vận mệnh đất nước và phong trào Dân chủ cho Việt Nam, với avatar rất ấn tượng là lá cờ vàng ba sọc đỏ, quen biết qua những comment trên các blog, hỏi ý kiến về việc dạo này trên mạng có một số bài viết đề cập đến vấn đề tiền bạc, để ủng hộ cho các phong trào Dân chủ trong nước. Cụ thể là về bài viết “Thăm dò quỷ hổ trợ việc treo cờ vàng tổ quốc”.

Tôi đã đọc bài viết này và cả những comment. Theo tôi bài viết này có ý tốt, không có ẩn ý gì xấu. Tuy nhiên bài viết ngoài khuyết điểm là chưa có biện pháp bảo mật khả thi cho người có hành động dũng cảm, bài viết còn phạm một sai lầm nghiêm trọng là “phản tuyên truyền”.

Mặc dù so với mặt bằng thu nhập bình quân của người lao động hiện nay tại Việt Nam, số tiền trên 6.000.000đ (tương đương 300USD) là một khoản thu nhập bất thường, không phải nhỏ, nhưng sẽ không bù đắp được những nguy hiểm cho sinh mạng chính trị của họ, một khi hành động dũng cảm của họ bị phát hiện, nếu như chế độ toàn trị cs vẫn còn hiện diện tại đất nước này cho đến khi chế độ toàn trị này bị đạp đổ.

Vấn đề tài chính, dĩ nhiên cần thiết để duy trì hoạt động của một tổ chức, cũng như sinh hoạt của cá nhân những thành viên thuộc tổ chức đó. Tuy nhiên, không nên đánh giá mọi việc qua lăng kính đồng tiền. Sẽ là nguy hiểm, khi một tổ chức kết nạp thành viên qua tiêu chí đánh giá mức độ cần thiết về tài chính đối với nhu cầu tối thiểu của một cá nhân.

Những tổ chức có quan niệm như trên chắc chắn sẽ bị phá hoại, phản bội ngay chính từ nội bộ của mình hoặc mục tiêu và lý tưởng ban đầu sẽ dần dần bị hủy hoại bởi chính những phần tử đã được kết nạp trên tiêu chí đó.

Một trong những luận điệu tuyên truyền và phá hoại phong trào Dân chủ trong nước, cũng như ở hải ngoại được Tuyên giáo cs VN áp dụng và thường xuyên lải nhải:

“Bọn bán nước, tham bơ thừa sữa cặn, thích đô-la, bám đít Mỹ”

(Mặc dù chính quyền Ngô Đình Diệm cũng như chính quyền Nguyễn Văn Thiệu, chưa từng ký công hàm, hiệp định nào để bán hoặc nhượng 1cm2 cho bất cứ thằng đế quốc hay thằng thực dân nào???) khi nói về những người đã từng sống hoặc làm việc dưới chế độ VNCH, hiện đang định cư ở hải ngoại hay còn sống trong nước dưới chế độ độc tài toàn trị cs, kể cả những người chẳng dính dáng gì đến chế độ Cộng hòa tại miềm Nam Việt Nam, một khi họ chống đối lại độc tài toàn trị và cổ vũ cho Tự do Dân chủ Nhân quyền.

Luật sư Nguyễn Văn Đài, Luật sư Lê Thị Công Nhân, chị Phạm Thanh Nghiên, chị Trần Khải Thanh Thủy, ông Trần Anh Kim… cũng đã từng bị chụp mũ cối với những luận điệu xuyên tạc như:

-Nhận tiền của phản động nước ngoài để phá hoại đường lối , chính sách, chủ trương của đảng và nhà nước.

-Nhận tiền của các tổ chức phản động nước ngoài để mua laptop, máy ảnh, điện thoại, những công cụ để phục vụ cho việc đánh phá đảng và nhà nước, thúc đẩy tiến trình diễn biến hòa bình.

-Bản thân những người này bị cô lập, không có công ăn việc làm ổn định, lấy tiền đâu để sinh sống?, nếu không nhận tiền từ những tổ chức phản động.

Bẩn thân Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ cũng bị đặt nghi vấn về số tiền mang theo người, khi bị bắt tại khách sạn Mạch Lâm.

Theo dõi báo chí, tin tức hải ngoại, thỉnh thoảng tôi thấy các tổ chức đảng phái, các hội đoàn chính trị, tổ chức quyên góp tài chính.

Tôi xin mạo muội có đôi lời góp ý. Mặc dù sự quyên góp đó trên tinh thần tự nguyện của cộng đồng, nhưng sẽ tốt hơn nếu được tổ chức dưới những hình thức bán đấu giá những sản phẩm được làm ra, bởi những thành viên có khiếu, có tay nghề tiểu thủ công mỹ nghệ, hoặc những cơ sở sản xuất được thành lập bởi tổ chức hoặc hội đoàn chính trị đó. Có thể đơn giản hơn như bán đấu giá những vật dụng không còn cần thiết hoặc không còn vừa ý trong nhà, như trong các chợ trời vẫn nhóm họp định kỳ vào mỗi cuối tháng tại các thành phố ở các tiểu bang của Mỹ mà tôi đã có dịp tham quan trong những chuyến công tác tại Mỹ.

 Làm được điều này, thì công tác quyên góp sẽ có ý nghĩa chính trị hơn nhiều, việc chỉ đơn thuần kêu gọi quyên góp cho hoạt động của tổ chức.

Đảng Việt Tiến của chúng tôi, cũng đã hình thành một mạng lưới các cơ sở trong nước, hoạt động trong lãnh vực dịch vụ. Một phần lợi nhuận của các cơ sở này, được trích ra để tạo nguồn tài chính cho hoạt động của tổ chức. Chúng tôi hoạt động với phương châm:

-Tự thân vận động, không quyên góp, không xin xỏ.

-Vì một tương lai tốt đẹp hơn, tiến bộ hơn cho ĐẤT NƯỚC DÂN TỘC .

Có những việc không giải quyết được bằng tiền.

Có những việc được giải quyết bằng rất nhiều tiền.

Có những việc dù có “tiền tấn”, cũng không giải quyết được.

Đó là những việc thuộc phạm trù Yêu nước và lòng Tự hào Dân tộc.

Hà Nội 23/06/2011

Oanh Yến Thị Phạm

Một ngày chờ cơn bão tới.
_oOo_

TRỚT QƯỚT!

Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
*
***
***

***


Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!
__oOo__

TRỚT QƯỚT!

Ngược lại với không khí hừng hực, khí thế của hai ngày chủ nhật 05/06/2011 và 12/06/2011, tại Sài Gòn ngày chủ nhật 19/06/2011 đã trôi qua yên ả, mặc dù lực lượng công an giao thông, thanh niên xung phong, trật tự đô thị, dân phòng vẫn phục sẳn tại các giao lộ, ngã tư gần khu vực nhậy cảm và dĩ nhiên có cả an ninh chìm, trong bộ dạng civille*, lãng vãng gần đâu đấy.

Không có barie, rào chắn như hai chủ nhật trước. Không khí quanh khu vực nhà thờ Đức Bà yên tĩnh khác thường. Đến tầm 10h30′ đã có những chú “bồ câu trắng” sốt ruột, vù đi đâu đó, chắc có nhẽ đi kiếm cafe hoặc mua thuốc lá hay đơn thuần chỉ để đở cuồng chân, cuồng tay vì chờ đợi sốt ruột.

Khu vực cafe bệt**bên phố Alexandre de Rhodes và bên phố Hàn Thuyên vẫn yên tĩnh. Trong công viên, các bạn thanh niên, thiếu nữ tụ tập như mọi chủ nhật, bàng quan, buôn dưa lê, dưa chuột. Buổi sáng chủ nhật 19/06/2011 vèo qua nhanh. Tôi với mấy tay bên A67(A42 cũ) A65(A36 cũ) cũng giải tán đội hình và thành lập đội nhậu, liên hoan cho cái sự yên tĩnh, không có gì xẩy ra.

Báo chí có “license”*** dĩ nhiên cũng im re vì thật sự cũng chả có gì để nói. Ngày 05/06, 12/06/2011 hừng hực như thế mà cũng chỉ đưa tin như con muỗi là chỉ có một số ít người tụ tập ôn hòa, huống gì hôm nay đến con muỗi còn không có, để mà đập cho nó đở buồn…ngủ!

Ngược lại trên các blog lề trái thì ôi đủ thứ chuyện, đúng là dân bà Tám****.Có blogger thì cảm thấy hụt hẩng. Có ông còn đoán già, đoán non, khi cho rằng sở dĩ ngoài Hà Nội vẫn biểu tình được là vì lẫn trong đoàn người biểu tình, biết đâu có mấy thằng “con ông cháu cha”, cho nên bọn an ninh, công an, chúng nó không dám đụng tới vì sợ bọn này về mách bố???

Có ông còn phán như “Trạng mẹ”***** là do các chính trị gia, các hội đoàn chính trị đã làm cuộc biểu tình nhuốm màu sắc chính trị, cho nên:

“Tất cả các trí thức,văn nghệ sỹ, sinh viên v.v… đều bị goi lên hạch sách, hăm dọa, cảnh báo… Các nhân vật như Kim Duy, Phan Nguyên…v.v tin tức từ face book cho biết họ bị ca đến nhà và làm khó dễ, thậm chí áp lực với người thân trong gia đình về chuyện di biểu tình.

Số lượng người tham gia biểu tình lần này, không thể đếm được, nhưng chắc chắn là ít hơn tuần lễ 12/06. Một phần là các cuộc bắt bớ thị uy và áp lực rất tàn bạo của ngành an ninh đến từng người…”(hết trích)(Vì sao cuộc biểu tình ôn hòa ở Sài Gòn 19/6/2011 đã bất thành, Kami).

Nếu ngành An ninh có đủ quân số để áp lực “từng người” trên mấy ngàn người tham gia vào cuộc biểu tình tuần hành 12/06/2011, chắc chắn blogger này sẽ được lên làm Bộ trưởng Tài chính, để kiếm nguồn tiền phát lương cho lực lượng An ninh.

Blogger này còn đổ lỗi cho các nhà chính trị, các hội đoàn chính trị đã thúc ép những người tham gia biểu tình trong các cuộc biểu tình trước đó, những người mà như những đứa trẻ đang tập đi, đang làm quen với không khí biểu tình, phải làm những việc vượt quá sức??? Do đó họ đã bị An ninh khủng bố, đàn áp đến từng người, và kết quả là đã không có cuộc biểu tình 19/06/2011 khi viết:

“Những cuộc biểu tình tuần hành ôn hòa trong thời gian qua, nó được ví như một đứa trẻ mới chập chững tập đi những bước đầu tiên, do vậy các tổ chức, hội đoàn chính trị, đặc biệt là các chính trị gia phải có tư duy và tầm nhìn sâu, xa, rộng. Tránh vội vã, để rồi đốt cháy giai đoạn không khác gì việc bắt đứa trẻ đó phải chạy trong khi đứa trẻ chưa có năng lực thực hiện điều đó.Chính vì vậy đã dẫn đến việc đánh mất cơ hội hiếm hoi, không mấy khi có thể lập lại được như thời gian trước đó và trong thời gian tiếp theo”???

Việc đánh giá blogger này có lộng ngôn hay nói như “Trạng mẹ” hay không? xin nhường cho các còm sỹ đánh giá.

Theo tôi, một người làm trong công tác An ninh, việc ngày 19/06/2011 đã không xẩy ra biểu tình, là một tín hiệu cực kỳ xấu cho lãnh vực An ninh.

Trong hai cuộc biểu tình tuần hành 05/06, 12/06 và cả cuộc biểu tình tuần hành 19/06/2011 tại Hà Nội, việc không xuất hiện ảnh bác hồ, cũng như quốc ca trong các cuộc biểu tình này được cất lên rời rạc, yếu ớt và sau đó tắt lịm, mặc dù có sự hát mớm, rõ ràng đã nói lên một sự xét lại vai trò của hồ chí minh và đảng cs VN trong vấn đề bảo vệ lợi ích Quốc gia và quyền lợi Dân tộc.

Cờ đỏ sao vàng, phải mang theo, chẳng qua là vì hiện tại lá cờ này đang được cộng đồng quốc tế công nhận là đại diện hợp pháp cho những lợi ích của Dân tộc Việt Nam.

Các cư dân mạng thử đọc bản tin trên Quân đội nhân dân online 18/06/2011, để có thể tự lý giải nguyên nhân tại sao lại không có biểu tình tại Sài Gòn 19/06/2011.

” 18/06/2011 hai tàu HQ 375 và HQ 376 thuộc đoàn M62 (vùng D HQ) thuộc Bộ Tư Lệnh Hải Quân tham gia cùng tàu của Hải Quân Giải Phóng Nhân Dân TQ tham gia tuần tra liên hiệp trên vùng biển vịnh Bắc bộ ( lần thứ 11 kể từ khi Hải Quân hai nước ký kết thỏa thuận về quy chế tuần tra liên hợp 10/2005)… Bắt đầu 8h 19/06/2011 và kết thúc vào lúc 10h15′ 20/06/2011(giờ Hà Nội)…. tuần tra qua mười điểm trong khoảng 306 hải lý. Khu vực tuần tra là vùng biển giáp ranh giữa hai nước trên vịnh Bắc bộ “đã được phân định”

Không hiểu ranh giới giữa hai nước trên vịnh Bắc bộ ” đã được phân định” theo hiệp định nào? hay theo công hàm 14/09/1958 do thủ tướng phạm văn đồng ký??? Ranh giới này cách bờ là bao nhiêu 12 hải lý???

Rõ ràng là với bản tin trên, việc cầm cờ nước, cho dù hiện tại nó là cờ đỏ sao vàng đi chăng nữa để đi biểu tình, cũng trớt qướt.

Lãnh đạo đảng cs VN, chính phủ nước CHXHCN VN mà còn vậy. Cầm cờ đi biểu tình chống TQ??? Thiệt là TRỚT QƯỚT. Ở nhà cho sướng, để tính sau.

Zụ này tụi tớ còn mệt dài dài. Coi yên tĩnh zậy chứ, coi zậy mà không phải zậy.

Mấy anh hai Sài Gòn này giang hồ lắm chứ không giởn chơi, phải cẩn thận ngen!

Hà Nội 21/06/2011
Oanh Yến Thị Phạm

*civille: dân sự

**Cafe bệt: uống cafe, ngồi trên dép hoặc đít, không ghế

***license: giấy phép (chơi chử lie: sạo, sence: sần sùi, sừng sỏ, nói dóc có hạng)

****Bà Tám: nhìu chiện, buôn dưa nê, buôn dưa chụt

***** Trạng mẹ: sạo thấy bà cố (trạng chỉ có đàn ông, vì ngày xưa, phụ nữ không được đi thi)

_oOo_

Thursday, June 23, 2011

Muốn có CM hoa Lài, hãy bắt tay nhau thực hiện từ ngay hôm nay bằng việc chống TQ bành trướng xâm lược!


**
**
_oOo_


Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
*

Tác giả Vũ Đông Hà
(http://danlambaovn.blogspot.com/2011/06/len-mang-xuong-uong-nac-thang-lon-cho.html)
đã có một bài viết thể hiện cái nhìn khái quát, lo cho toàn cục và đặt ra những câu hỏi rất hay.

Qua 3 cuộc biểu tình các ngày 5,12,19/6, diễn ra tại 2 đầu đất nước là HN và SG, lúc đông lúc ít, nhưng có một điểm đáng chú ý nhất là thái độ của nhà cầm quyền. Hãy chú ý ngày 5/6 thì SG được CA thả cửa, biểu tình rất tốt đẹp, HN thì lại bị ngăn chặn rất quyết liệt. Đến ngày 12 và 19/6 thì HN lại được thả cửa nhưng SG thì lại bị ngăn chặn, đàn áp cực kỳ thô bạo, đặc biệt ngày 19/6 tại SG thì CA có thể nói đông hơn cả người biểu tình và hoàn toàn thành công trong việc ngăn chặn biểu tình.

Qua sự kiện trên, có thể thấy chính sách của nhà cầm quyền hiện nay đang rất lúng túng. Với cách đối phó như những ngày qua, cho thấy họ vừa sợ nhân dân tranh thủ tiến lên làm luôn một cuộc CM hoa Lài, nhưng đồng thời họ cũng lo ngại nếu đàn áp hoàn toàn các cuộc biểu tình thì lòng dân càng oán ghét hơn nữa. Do vậy họ có những cách đối phó rất tình thế: nơi đâu biểu tình nhỏ thì họ tạo điều kiện, nơi đâu biểu tình lớn thì họ dẹp ngay từ trong trứng nước. Ví như ở HN ngày 19/6, ta cứ nghĩ CA tạo điều kiện cho cuộc biểu tình diễn ra, nhưng theo logic thì không đúng, vì với 100 người tham gia thì lực lượng CA ko cần quan tâm, nếu xét về quá khứ vụ xử án CHHV cũng ở HN với số lượng người khoảng 2000 người thì CA đàn áp rất mạnh, đến cuộc biểu tình ngày 5/6 do lo ngại từ vụ xử CHHV nên CA HN vẫn mạnh tay nhưng CA SG thì nhẹ tay hơn do thời gian gần đó chưa có biểu tình.

Phân tích như trên để thấy sách lược hiện nay của chính quyền là gì để tránh những nhận định sai lầm, và có thể tìm ra cách đối phó hữu hiệu. Muốn thành công, như cổ nhân đã dạy, phải “biết người biết ta, trăm trận trăm thắng”. Nhận định được đối thủ, nhưng ta cũng cần nhận định chính xác ta là ai thì mới có kế sách thích hợp. Cần phải nhận ra rằng, lực lượng tham gia biểu tình là những người dân yêu nước, hoàn toàn không có quan hệ với nhau, chỉ kết nối với nhau thông qua thông tin trên các trang mạng, không có tổ chức hoạt động, hướng dẫn, chỉ đạo, điều hành kịp thời, nên khó tổ chức để tạo thành một khối thống nhất với sức mạnh to lớn nhất. Điều cốt yếu là phải có sự chuẩn bị tốt, phát động tốt, hợp từ những trang mạng để mọi người có cùng một nguồn tin, cùng ý nghĩ, dễ tập hợp, không có người chỉ huy mà vẫn trăm người như một. Đó là vì họ kết nối với nhau nhờ LÒNG YÊU NƯỚC.

Trở lại các vấn đề Vũ Đông Hà nêu ra, tôi có quan điểm như sau:

1. Ba cuộc biểu tình vừa qua đã đạt được một số hiệu quả rõ ràng, đó là đã kết được khối đoàn kết của một bộ phận người dân yêu nước, đánh thức được nhận thức của người dân, giúp nhiều người dân mạnh dạn hơn trong việc bày tỏ thái độ yêu nước (như nhiều bạn đang tìm cách rải truyền đơn), chứng tỏ được sự hiệu nghiệm của internet và hệ thống thông tin lề trái. Nhưng như thế là chưa đủ, vì nếu không tiếp tục phát huy mạnh hơn nữa, thì lòng yêu nước sôi sục của nhân dân sẽ lại chìm xuống, và nếu có một cơ hội tiếp theo giống như vừa qua, nhiều lắm ta cũng chỉ có thể phát động được như ngày 5/6 rồi đâu lại vào đấy. Đã làm thì phải làm đến cùng cho ra kết quả khi thời cơ đang đến.

2. Như vậy chúng ta phải làm gì và có chiến thuật như thế nào? Theo tôi cần tổ chức sao cho việc mọi người nhận được thông tin và tập trung đông, nhanh phải thật dễ dàng, thu hút được người dân tham gia, làm lực lượng biểu tình càng phình nhanh càng tốt. Theo tôi cần thực hiện như sau:

- Chỉ được biểu tình ôn hòa, bất bạo động để mọi người dân ko ngại, để CA ko cớ có để đàn áp.

- Mọi người cần mạnh dạn đoàn kết, bảo vệ nhau để tránh bị CA xé lẻ bắt đi những nhân tố chủ chốt, làm suy yếu và nản chí lực lượng CA.

- Tuyên truyền, rủ bạn bè tham gia. Ai có điều kiện hãy rãi truyền đơn nói rõ nội dung biểu tình phản đối TQ, ngày giờ biểu tình để những người không có điều kiện lên mạng biết thông tin mà tham gia.

- Các trang mạng cần liên thông, liên kết, đoàn kết nhau trong việc thống nhất thông tin phát động biểu tình. Cần phát động sớm để huy động được lực lượng một cách tốt nhất. Vì là biểu tình tự phát, không có lãnh đạo, chỉ huy, ai cũng biết, ai cũng làm, nên chắc chắn ta làm ở ngoài sáng, nên ko cần giấu diếm, ko ngại CA biết vì đường nào họ cũng biết, thế thì tại sao ta ko thực hiện phát động sớm để tập hợp được lực lượng đông nhất có thể?

- Các trang mạng uy tín như DLB, NKYN có thể nghiên cứu hoặc tìm thông tin từ thành viên để chọn vài địa điểm để phát động người dân tập hợp. Theo tôi cứ tìm khoảng 3 địa điểm là điểm công cộng (công viên, nhà thờ…), cách ĐSQTQ hoặc LSQTQ khoảng 500m và thông báo rộng rãi để mọi người tập hợp theo 3 địa điểm đó. Lực lượng CA chắc chắn phải giữ lực lượng chính ở ĐSQ (LSQ), nên lực lượng phân tán ở 3 địa điểm trên cực kỳ mỏng, ko đủ để kiềm hãm người biểu tình, do đó mọi người dễ dàng tập hợp hơn, ko cần ngại ngùng, nghi kị.

Hãy hẹn nhau đúng 8h30 đồng loạt 3 điểm tiến về tuần hành theo một lộ trình xung quanh ĐSQ(LSQ), các đoàn chắc chắn sẽ gặp nhau trên đường tuần hành và hợp lại thành lực lượng rất lớn, khi đó lực lượng CA ko thể nào kiềm chế nữa. Hãy nhớ khi đã vào cuộc biểu tình thì sẽ rất khó liên lạc do hệ thống xe phá sóng được bố trí dày đặc, do đó phải thống nhất từ trước, ta ở ngoài ánh sáng, mọi việc đều quang minh chính đại nên ko phải sợ CA biết, nhưng ta phải có kế hoạch rõ ràng, hợp lý.

- Cần chú ý chỉ tuần hành khi lực lượng đã rất mạnh, rất đông, vì nếu không sẽ dễ dàng bị CA phân chia xé lẻ, làm nhiều người đang nản chí, mệt mỏi sẽ bỏ về, làm suy yếu lực lượng.

- Cần kết hợp với mọi động thái gây hấn của TQ trên biển Đông, tuyên truyền rộng rãi để mọi người dân được biết để tăng thêm lòng căm thù ngoại bang, tăng chất xúc tác cho lòng yêu nước. Làm được điều đó, kết hợp những người rải truyền đơn, sẽ giúp lực lượng biểu tình ngày càng đông.

- Cần biết rằng lực lượng SV là rất quan trọng. Ngày 5/6 SV bị nhà trường kiềm chế. Nhưng nay SV đã nghỉ hè cả, ko bị nhà trường kiềm chế nữa, nên đây cũng là thời cơ cần tận dụng. Nếu ai có điều kiện, hãy tuyên truyền và rủ công nhân tại các khu công nghiệp lên tham gia. Rất nhiều người công nhân có lòng yêu nước chân chất, họ tham gia sẽ giúp phong trào cực kỳ lớn mạnh nhờ đặc tính ko còn gì để mất và bất mãn do chịu quá nhiều bất công.

- … (các bạn hãy nghĩ thêm và góp ý)


Khi đã tiến hành thực hiện, có lẽ các bạn sẽ suy nghĩ phong trào liệu có thoái trào? Với lòng yêu nước sôi sục của nhân dân, nếu có hành động, phát động đúng đắn, thiết thực, tôi tin rằng phong trào sẽ ngày càng mạnh lên do hiện nay ngày càng nhiều người quan tâm tình hình TQ xâm lấn. Quan sát xung quanh tôi là thấy, trước đây nhiều người rất thờ ơ nhưng nay nhờ vấn đề TQ xâm lấn mà đã quan tâm hơn, và cũng rất sẵn sàng tham gia biểu tình. Đó là một thay đổi đáng kể cần ghi nhận, tận dụng.

Tuy nhiên, quan trọng nhất vẫn là nguồn phát động phong trào. Hiện nay tôi quan sát thấy sau đợt phát động sôi nổi ngày 5/6, thì các nguồn phát động uy tín như NKYN, DLB yếu đi hẳn, có thể nói là gần như họ ko muốn tham gia.

Vì sao vậy??? Muốn phong trào ngày càng lớn mạnh, các trang mạng đông thành viên nhất cần phải năng nổ nhất trong việc phát động phong trào.

Việc xuống đường hàng tuần sẽ ngày càng đánh động lòng yêu nước của nhân dân, ngày càng tăng khối đại đoàn kết, ngày càng giúp mọi người bớt sợ hãi do đã quen đi trong đám đông, bớt cảm giác cô đơn, và rút được kinh nghiệm đối phó với mối nguy từ đám CA. Hàng tuần xuống đường sẽ làm lực lượng CA hàng tuần túc trực, mệt mỏi do căng thẳng đối phó, không có thời gian nghỉ ngơi, lại bị nhân dân dèm pha. Dần dần lực lượng này sẽ suy yếu như bệnh binh, hoặc có thể quay súng phản chủ, quay về với nhân dân. Do đó, không có lý do gì ta ko nhân cơ hội này để thực hiện biểu tình hàng tuần…

Muốn có CM hoa Lài, hãy bắt tay nhau thực hiện từ ngay hôm nay bằng việc chống TQ bành trướng xâm lược!

T/g: Vi Dan

_oOo_

Tuesday, June 21, 2011

Kế sách “DĨ DẬT ĐÃI LAO” để biểu tình chống bá quyền Tàu cộng



**

Trường Sa là máu của ta,
Hoàng Sa là thịt của ta,
Đất nước ta là xương là máu ông cha để lại,
Quân bành trướng đừng mong xâm lấn,
Kia còn bao mồ chôn quân Tống,
Hỏi quân thù hỏi quân thù còn nhớ hay không?.

Việt Nam nòi giống LẠC LONG
Cùng nhau thề nguyện đồng tâm,
Quyết đứng lên dựng xây tổ quốc thân yêu trường tồn.

Không để đất vào tay quân cướp,
Dân tộc ta vùng lên anh dũng,
sống oai hùng sống kiên cường đòi lại biển Đông.

ĐỪNG IM TIẾNG MÀ PHẢI LÊN TIẾNG
khi quân thù vào cướp Quê Hương,
đoàn kết lại tiêu diệt bá quyền thâm độc vô biên...
ĐỪNG IM TIẾNG MÀ PHẢI LÊN TIẾNG
 khi quân thù giết hại dân ta
Dòng máu Việt đã đổ chan hoà trên biển nước ta...

ĐỪNG IM TIẾNG MÀ PHẢI LÊN TIẾNG
ĐỪNG IM TIẾNG MÀ PHẢI LÊN TIẾNG


**

_oOo_


Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister

Đọc lại một lần nữa (tại http://danlambaovn.blogspot.com/2011/04/vi-toi-la-cong.html ) mới thấy rõ ràng là những bài vở được đề cập ở bài viết trên đã được lực lượng công an, an ninh áp dụng triệt để ở cuộc biểu tình ngày 19/6 tại SG: khoanh vùng, bắt bớ, cấm đoán tất cả những người nổi lên từ cuộc biểu tình trước đó; vu khống, chụp mũ để bắt người (ăn cắp di động…); tập trung rào chắn, barie, lực lượng, soát xét tại vị trí quanh LSQ TQ; bắt buộc các điểm giữ xe, các quán cafe gần LSQ TQ đóng cửa…

Đúng là bài vở này được giảng dạy cho công an và đem ra áp dụng triệt để ở cuộc biểu tình ngày 19/6.
Qua đó tôi đề nghị như sau:

>> Chọn những địa điểm gần LSQ TQ, cách khoảng 500m, là công viên hoặc địa điểm công cộng, có thể là 2 đến 3 địa điểm, mọi người tập trung, dạo chơi vui vẻ tại đó trước 8h. Đúng 8h30 các địa điểm sẽ đồng loạt khởi hành đi về phía LSQ TQ. Làm được điều này sẽ mở được phạm vi để ý của dân chúng ra bán kính rộng hơn, do các địa điểm đó phân tán, cách xa mục tiêu nên sẽ ít tập trung công an và vì thế dân chúng ít ngại, dễ tham gia hơn…

>> Điều mấu chốt để biểu tình thành công là yêu cầu các trang mạng có uy tín đồng loạt phát động để huy động được lực lượng đông nhất (như ngày 12/6 và 19/6 thì NKYN, một site có rất đông thành viên, hôm nay đạt được hơn 14000 thành viên, lại im hơi lặng tiếng cũng góp phần làm thất bại phong trào);

>> thứ hai quan trọng không kém là mọi người cần đoàn kết, bỏ qua nỗi sợ hãi để bảo vệ lẫn nhau khi có người nào trong đoàn bị công an nhảy vào bắt. Đạt được 2 điều trên, đảm bảo sẽ có cuộc biểu tình thành công ngoài mong đợi.

_oOo_

Vì sao ở HN biểu tình được chào đón, còn ở SG thì bị đàn áp à?

Vì sao ở HN biểu tình được chào đón, còn ở SG thì bị đàn áp à? Câu hỏi quá dễ. Bởi vì từ cuộc biểu tình lần đầu và lần 2 cho thấy ở HN phong trào rất yếu, và lắng dần xuống, nên ĐCS có thể lợi dụng được để cướp công (đánh tiếng với TQ và thế giới) và với số lượng ít như vậy thì ĐCS yên tâm cuộc biểu tình ở HN ko thể làm nên trò trống gì (dân HN bây giờ thuộc loại cực kỳ thờ ơ rồi).

Còn SG thì nhân dân có truyền thống đấu tranh sẵn, có sẵn dòng máu dân chủ rồi, dân miền Nam lại là những người thành thật, tràn đầy nhiệt huyết, cuộc biểu tình lần 1 và lần 2 đã chứng tỏ điều ấy, nên bọn CS sợ nếu thả lỏng ra thì ở SG sẽ bùng phát mạnh lên, nhân dân SG sẽ hưởng ứng lan rộng nhanh chóng… Do đó chúng nó sẽ dập tắt ở SG từ trong trứng nước, ngược lại sẽ nhẹ nhàng ở HN. Đặt trường hợp ở HN cũng tập hợp được 2000 người trở lên thì bọn CS cũng đàn áp ko kém SG đâu.
Như vậy phải nghĩ ra biện pháp đấu tranh thích hợp với con bài chiến thuật của bọn CS. Theo tôi nghĩ, dù có tổ chức biểu tình hay không, chúng ta cũng cứ hô hào biểu tình trên tất cả các trang mạng hàng tuần, làm bọn CS phải dàn binh đối phó tất cả các ngày Chủ nhật, dần dần bọn Công an, an ninh tay sai sẽ phải mệt mỏi vì không có ngày nào chúng được nghĩ, nhiều khi chúng còn suy nghĩ lại về sự phản quốc của tập đoàn lãnh đạo.

Như vậy nếu chúng ta hô hào, phát động biểu tình liên tục chủ nhật hàng tuần, sẽ làm chiến thuật của bọn ĐCS phá sản vì như đã phân tích trên, chiến thuật đó chính là con dao 2 lưỡi của bọn chúng. Đến khi chúng đã quá nản chí, chủ quan, chúng ta sẽ phát động toàn diện một cú chót, nhân dân lúc bấy giờ đã được đánh động tinh thần khắp nơi nên sẽ tham gia rất đông. Đó chính là kế sách “DĨ DẬT ĐÃI LAO”.
Mong các bạn suy nghĩ và cho ý kiến.
(Đã đăng comment bên DLB)

T/g Vi Dan


_oOo_

Monday, June 20, 2011

Biển Đông được chọn làm nơi tập trận của Hoa Kỳ và khối Asian.

South China Sea

 

Hải Quân Hoa Kỳ hôm nay 20/6/2011, đã mở màn chương trình “hợp tác và huấn luyện” SEACAT (Southeast Asia Cooperation and Training) hàng năm với hải quân các nước trong khối ASIAN, bao gồm Phi-Luật-Tân, Brunie, Nam Dương, Mã Lai, Tân-Gia-Ba, và Thái Lan (không có Việt Nam!!!) trên vùng biển Đông Hải (thường được biết đến là South China Sea). Đây là cuộc tập trận lần thứ 10 và sẽ kéo dài đến thứ Sáu tuần sau.

_oOo_

On the South China Sea, the U.S. Navy has begun with its annual Southeast Asia Cooperation and Training SEACAT exercise.

The 2011 operation, which began Wednesday and runs through next Friday, is the 10th in the series of annual multilateral maritime operations. The Navy is operating in conjunction with ASEAN members the Philippines, Brunei, Indonesia, Malaysia, Singapore and Thailand, Radio Free Asia reported.

The geographical breadth of the operation is wide-ranging, including exercises in the Malacca Strait, Sulu and Celebes Seas.

According to UPI.com, more than 50,000 vessels ply the 621-mile Malacca Strait each year, carrying half of the world's oil shipments carried by sea.

The SEACAT operation is intended to enhance maritime information-sharing and the regional coordination of maritime security responses. During the exercise, the navies involved in SEACAT will undertake drills to include tracking maritime vessels as well as boarding of U.S. civilian shipping simulating international merchant vessels suspected of engaging in maritime terrorist related activities.

Philippines navy spokesman Lt. Col. Omar Tonsay said that the operation is intended to enhance interoperability among the participating navies.

The operation is occurring amid rising tensions in the South China Sea, where China's increasingly assertive behavior over territorial waters claims has raised concerns with the Philippines, Brunei, Indonesia, Malaysia, Singapore and Thailand, as well as non-ASEAN members Kampuchea and Taiwan.

The waters are essential for Chinese energy exports. A prominent Chinese shipping executive, speaking on background, said that by 2015 China will need nearly 150 Very Large Crude Carrier tankers to meet its energy needs.

VLCCs are the second-largest class of tankers, displacing 200,000-320,000 tons, and are capable of carrying 2 million barrels of oil.

Tankers are second only to pipelines in terms of efficiency and the efficiency of large volume transport means that importing oil by tanker adds only 2-3 U.S. cents per gallon to cost. Virtually all VLCCs carrying crude oil to China pass through Southeast Asian waters using the Malacca Strait.

SEACAT 2011 exercise director Filipino navy Capt. Sebastian Pan said of the maritime operation, "This activity will involve surface, air, and special operations units in the conduct of surveillance, tracking, and boarding of the COI from the different participating navies within their respective maritime territories."

The United States and Philippines will participate in joint naval exercises following SECAT until July 8 in the Sulu Sea, the eastern province of Palawan, which were planned before sovereignty disputes between the Philippines and China increased in the South China Sea.


http://www.thirdage.com/news/south-china-sea-serves-as-location-for-u-s-navy-and-asean-training_06-20-2011?page=2

Sunday, June 19, 2011

Để Cứu Nước thì phải tiếp tục biểu tình vào mỗi sáng Chủ Nhật.


Công an Việt cộng đàn áp người yêu nước.

_oOo_

Đi bộ Việt dã

Để tiếp tục biểu tình chống Trung Quốc xâm lược, chúng ta phải tiếp tục biểu tình vào mỗi sáng Chủ Nhật.  Chúng ta có thể dùng phương cách khác là đi bộ Việt dã. Chúng ta soạn ra một lộ trình chính, và hai hay ba lộ trình phụ.  Và đi theo chiều kim đồng hồ.  Nếu sáng chủ nhật là khoảng thời gian thuận tiện nhất cho mọi người thì chúng ta cứ qui định là bắt đầu từ 8 hay 9 giờ sáng gì đó.  Mọi người tự động đến những lộ trình đã qui định ở trên và bắt đầu cuộc đi bộ Việt dã.  Nếu có nhiều CA ngăn chặn thì cứ tiếp tục đi bộ như đi tập thể dục, và không hô khẩu hiệu.  Còn khi nào không có nhiều CA thì chúng ta biểu tình và hô khẩu hiệu.

(by hoangkybactien)

P/s: Dưới đây là những lộ trình tiêu biểu.

***

TỔNG KẾT ĐỊA ĐIỂM XUỐNG ĐƯỜNG

Ngày: Mỗi sáng Chủ Nhật

Thời gian: 8h sáng.

1- HÀ NỘI: đánh một vòng hình chữ nhật gồm 4 cạnh:

A) Trần Phú,

B) Chu Văn An,

C) Điện Biên Phủ, và

D) Hoàng Diệu (Nếu Hoàng Diệu bị cấm thì đi tiếp Điện Biên Phủ cho tới khi gặp Trần Phú!). Trên hình chữ nhật này chúng ta sẽ đi theo chiều kim đồng hồ và cập lề phải.

Trong trường hợp bị cấm chặn thì bung ra đến đường kế tiếp. Ví dụ: Nếu ở HN bị ngăn Chu Văn An thì bung ra tới đường Hùng Vương.

2- SÀI GÒN:

_ Chỉ cần đi cùng một chiều là có một dòng người!

_ Người trước thong thả chờ người sau.

_ Không cần ai phát động!

_ Không cần ai hô hào!

Bạn hãy hình dung một hình chữ nhật có bốn cạnh là A) Pasteur, B) Võ văn Tần,  C)Lê Duẩn (ôm một vòng nhà thờ Đức Bà), và D) Hai Bà Trưng.

Trên hình chữ nhật này chúng ta sẽ đi theo chiều kim đồng hồ và cập lề phải. Nghĩa là:

A) Nếu bạn đang trên đường Pasteur thì bạn đi theo dòng lưu thông của ô tô.

B) Nếu bạn đang trên đường Võ Văn Tần thì bạn đi ngược chiều với dòng lưu thông của xe cộ.

C) Nếu bạn đang trên đường Hai Bà Trưng, giữa Võ văn Tần và Lê Duẩn thì bạn đi hướng về phía Lê Duẫn.

D) Nếu bạn trên đường Lê Duẩn thì đi về phía Dinh Thống Nhất và ôm theo nhà thờ Đức Bà cũng theo chiều kim đồng hồ

Plan B: Tập trung phía trước Nhà hát thành phố.

3- ĐÀ NẴNG: chợ Hàn gần ngư dân Đà Nẵng và ngư dân Quảng Ngãi thường ghé chợ Hàn bán hải sản sau khi khai thác ở biển Đông. Tại đường Bạch Đằng, cửa Tây sông Hàn đây là nơi tập trung nhiều cơ quan như ủy ban nhân dân, đường đẹp, có nhiều khách du lịch, tên đường là Bạch Đằng cũng 1 phần nào gợi lại chiến thắng năm nào của cha ông chúng ta.

4- HUẾ: chợ Đông Ba

5- NHA TRANG: Khu Trung Tâm Văn Hóa hay là khu vực trước trường Cao Đẳng Sư Phạm Nha Trang (khu này gần Tòa giám mục Nha Trang và gần khu du lịch khách sạn Sheraton) .

6 – VŨNG TÀU: chợ Bến Đá nơi ngư dân đông và bán hải sản ở đây gần tượng đài Phật Thích Ca.

7- TÂY NINH: Chùa Quan Thánh Đế, ngay góc đường Trần Hưng Đạo và Lê Lợi, khu vực này gần Hội Thánh Tin Lành nữa .

8- CẦN THƠ: Bến Ninh Kiều, gần chợ Cần Thơ.

9- HẢI PHÒNG: Nhà hát thành phố, đường Trần Hưng Đạo.

__oOo__

Saturday, June 18, 2011

Người lính nhỏ mà chính khí lớn Vũ Tiến Quang.

19-6-2001

Cái bóng của Hoài-văn vương Trần Quốc Toản.

Hay truyện Người lính nhỏ mà chính khí lớn Vũ Tiến Quang.

(Trích trong bộ Lịch-sử Thiếu-sinh-quân Việt-Nam)

Vũ Tiến Quang sinh ngày 10 tháng 9 năm 1956 tại Kiên-hưng, tỉnh Chương-thiện. Thân phụ là hạ sĩ địa phương quân Vũ Tiến Đức. Ngày 20 tháng 3 năm 1961, trong một cuộc hành quân an ninh của quận, hạ sĩ Đức bị trúng đạn tử thương khi tuổi mới 25. Ông để lại bà vợ trẻ với hai con. Con trai lớn, Vũ Tiến Quang 5 tuổi. Con gái tên Vũ thị Quỳnh-Chi mới tròn một năm. Vì có học, lại là quả phụ tử sĩ, bà Đức được thu dụng làm việc tại Chương-thiện, với nhiệm vụ khiêm tốn là thư ký tòa hành chánh. Nhờ đồng lương thư ký, thêm vào tiền tử tuất cô nhi, quả phụ, nên đời sống của bà với hai con không đến nỗi thiếu thốn.

Quang học tại trường tiểu học trong tỉnh. Tuy rất thông minh, nhưng Quang chỉ thích đá banh, thể thao hơn là học. Thành ra Quang là một học sinh trung bình trong lớp. Cuối năm 1967, Quang đỗ tiểu học. Nhân đọc báo Chiến-sĩ cộng-hòa có đăng bài:

“Ngôi sao sa trường: Thượng-sĩ sữa Trần Minh,
Thiên-thần U-minh hạ”.


Bài báo thuật lại: Minh xuất thân từ trường Thiếu-sinh-quân Việt-Nam. Sau khi ra trường, Minh về phục vụ tại tiểu đoàn Ngạc-thần (tức tiểu đoàn 2 trung đoàn 31, sư đoàn 21 bộ binh). Mà tiểu đoàn đang đồn trú tại Chương-thiện. Quang nảy ra ý đi tìm người hùng bằng xương bằng thịt. Chú bé lóc cóc 12 tuổi, được Trần Minh ôm hôn, dẫn đi ăn phở, bánh cuốn, rồi thuật cho nghe về cuộc sống vui vẻ tại trường Thiếu-sinh-quân. Quang suýt xoa, ước mơ được vào học trường này. Qua cuộc giao tiếp ban đầu, Minh là một mẫu người anh hùng, trong ước mơ của Quang. Quang nghĩ : Mình phải như anh Minh.

Chiều hôm đó Quang thuật cho mẹ nghe cuộc gặp gỡ Trần Minh, rồi xin mẹ nộp đơn cho mình nhập học trường Thiếu-sinh-quân. Bà mẹ Quang không mấy vui vẻ, vì Quang là con một, mà nhập học Thiếu-sinh-quân, rồi sau này trở thành anh hùng như Trần Minh thì…nguy lắm. Bà không đồng ý. Hôm sau bà gặp riêng Trần Minh, khóc thảm thiết xin Minh nói dối Quang rằng, muốn nhập học trường Thiếu-sinh-quân thì cha phải thuộc chủ lực quân, còn cha Quang là địa phương quân thì không được. Minh từ chối:

_ Em không muốn nói dối cháu. Cháu là quốc gia nghĩa tử thì ưu tiên nhập học. Em nghĩ chị nên cho cháu vào trường Thiếu-sinh-quân, thì tương lai của cháu sẽ tốt đẹp hơn ở với gia đình, trong khuôn khổ nhỏ hẹp.

Chiều hôm ấy Quang tìm đến Minh để nghe nói về đời sống trong trường Thiếu-sinh-quân. Đã không giúp bà Đức thì chớ, Minh còn đi cùng Quang tới nhà bà, hướng dẫn bà thủ tục xin cho Quang nhập trường. Thế rồi bà Đức đành phải chiều con. Bà đến phòng 3, tiểu khu Chương-thiện làm thủ tục cho con. Bà gặp may. Trong phòng 3 tiểu khu, có trung sĩ 1 Cao Năng Hải, cũng là cựu Thiếu-sinh-quân. Hải lo làm tất cả mọi thủ tục giúp bà. Sợ bà đổi ý, thì mình sẽ mất thằng em dễ thương. Hải lên gặp Thiếu-tá Lê Minh Đảo, tiểu khu trưởng trình bầy trường hợp của Quang. Thiếu-tá Đảo soạn một văn thư, đính kèm đơn của bà Đức, xin bộ Tổng-tham-mưu dành ưu tiên cho Quang.

Tháng 8 năm 1968, Quang được giấy gọi nhập học trường Thiếu-sinh-quân, mà không phải thi. Bà Đức thân dẫn con đi Vũng-tầu trình diện. Ngày 2 tháng 9 năm 1969, Quang trở thành một Thiếu-sinh-quân Việt-Nam.
Quả thực trường Thiếu-sinh-quân là thiên đường của Quang. Quang có nhiều bạn cùng lứa tuổi, dư thừa chân khí, chạy nhảy vui đùa suốt ngày. Quang thích nhất những giờ huấn luyện tinh thần, những giờ học quân sự. Còn học văn hóa thì Quang lười, học sao đủ trả nợ thầy, không bị phạt là tốt rồi. Quang thích đá banh, và học Anh-văn. Trong lớp, môn Anh-văn, Quang luôn đứng đầu. Chỉ mới học hết đệ lục, mà Quang đã có thể đọc sách báo bằng tiếng Anh, nói truyện lưu loát với cố vấn Mỹ.

Giáo-sư Việt-băn của Quang là thầy Phạm Văn Viết, người mà Quang mượn bóng dáng để thay thế người cha. Có lần thầy Viết giảng đến câu :

“Nhân sinh tự cổ thùy vô tử,
Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh”

(Người ta sinh ra, ai mà không chết. Cần phải lưu chút lòng son vào thanh sử).

Quang thích hai câu này lắm, luôn miệng ngâm nga, rồi lại viết vào cuốn sổ tay.

Trong giờ học sử, cũng như giờ huấn luyện tinh thần, Quang được giảng chi tiết về các anh hùng : Hoài-văn vương Trần Quốc Toản, thánh tổ của Thiếu-sinh-quân, giết tươi Toa Đô trong trận Hàm-tử. Quang cực kỳ sùng kính Bảo-nghĩa vương Trần Bình Trọng, từ chối công danh, chịu chết cho toàn chính khí. Quang cũng khâm phục Nguyễn Biểu, khi đối diện với quân thù, không sợ hãi, lại còn tỏ ra khinh thường chúng. Ba nhân vật này ảnh hưởng vào Quang rất sâu, rất đậm.

Suốt các niên học từ 1969-1974, mỗi kỳ hè, được phép 2 tháng rưỡi về thăm nhà, cậu bé Thiếu-sinh-quân Vũ Tiến Quang tìm đến các đàn anh trấn đóng tại Chương-thiện để trình diện. Quang được các cựu Thiếu-sinh-quân dẫn đi chơi, cho ăn quà, kể truyện chiến trường cho nghe. Một số ông uống thuốc liều, cho Quang theo ra trận. Quang chiến đấu như một con sư tử. Không ngờ mấy ông anh cưng cậu em út quá, mà gây ra một truyện động trời, đến nỗi bộ Tổng-tham-mưu Việt-Nam, bộ Tư-lệnh MACV cũng phải rởn da gà! Sau trở thành huyền thoại. Câu truyện như thế này:

Hè 1972, mà quân sử Việt-Nam gọi là Mùa hè đỏ lửa, giữa lúc chiến trường toàn quốc sôi động. Bấy giờ Quang đã đỗ chứng chỉ 1 Bộ-binh. Được phép về thăm nhà, được các đàn anh cho ăn, và giảng những kinh nghiệm chiến trường, kinh nghiệm đời. Quang xin các anh cho theo ra trận. Mấy ông cựu Thiếu-sinh-quân, trăm ông như một, ông nào gan cũng to, mật cũng lớn, lại coi trời bằng vung. Yêu cậu em ngoan ngoãn, các ông chiều…cho Quang ra trận. Cuộc hành quân nào mấy ông cũng dẫn Quang theo.
Trong môt cuộc hành quân cấp sư đoàn, đánh vào vùng Hộ-phòng, thuộc Cà-mau. Đơn vị mà Quang theo là trung đội trinh sát của trung đoàn 31. Trung đội trưởng là một thiếu-úy cựu Thiếu-sinh-quân. Hôm ấy, thông dịch viên cho cố vấn bị bệnh, Quang lại giỏi tiếng Anh, nên thiếu-úy trung đội trưởng biệt phái Quang làm thông dịch viên cho cố vấn là thiếu úy Hummer. Trực thăng vừa đổ quân xuống thì hiệu thính viên của Hummer trúng đạn chết ngay. Lập tức Quang thay thế anh ta. Nghĩa là mọi liên lạc vô tuyến, Hummer ra lệnh cho Quang, rồi Quang nói lại trong máy.

Trung đội tiến vào trong làng thì lọt trận điạ phục kích của trung đoàn chủ lực miền, tên trung đoàn U-minh. Trung đội bị một tiểu đoàn địch bao vây. Vừa giao tranh được mười phút thì Hummer bị thương. Là người can đảm, Hummer bảo Quang đừng báo cáo về Trung-tâm hành quân. Trận chiến kéo dài sang giờ thứ hai thì Hummer lại bị trúng đạn nữa, anh tử trận, thành ra không có ai liên lạc chỉ huy trực thăng võ trang yểm trợ. Kệ, Quang thay Hummer chỉ huy trực thăng võ trang. Vì được học địa hình, đọc bản đồ rất giỏi, Quang cứ tiếp tục ra lệnh cho trực thăng võ trang nã vào phòng tuyến địch, coi như Hummer còn sống. Bấy giờ quân hai bên gần như lẫn vào nhau, chỉ còn khoảng cách 20-30 thước.

Thông thường, tại các quân trường Hoa-kỳ cũng như Việt-Nam, dạy rằng khi gọi pháo binh, không quân yểm trợ, thì chỉ xin bắn vào trận địa địch với khoảng cách quân mình 70 đến 100 thước. Nhưng thời điểm 1965-1975, các cựu Thiếu-sinh-quân trong khu 42 chiến thuật khi họp nhau để ăn uống, siết chặt tình thân hữu, đã đưa ra phương pháp táo bạo là xin bắn vào phòng tuyến địch, dù cách mình 20 thước. Quang đã được học phương pháp đó. Quang chỉ huy trực thăng võ trang nã vào trận địch, nhiều rocket (Hỏa-tiễn nhỏ), đạn 155 ly nổ sát quân mình, làm những binh sĩ non gan kinh hoảng. Nhờ vậy, mà trận địch bị tê liệt.
Sau khi được giải vây, mọi người khám phá ra Quang lĩnh tới bẩy viên đạn mà không chết: trên mũ sắt có bốn vết đạn bắn hõm vào; hai viên khác trúng ngực, may nhờ có áo giáp, bằng không thì Quang đã ô-hô ai tai rồi. Viên thứ bẩy trúng…chim. Viên đạn chỉ xớt qua, bằng không thì Quang thành thái giám.
Trung-tá J.F. Corter, cố vấn trưởng trung đoàn được trung đội trưởng trinh sát báo cáo Hummer tử trận lúc 11 giờ 15. Ông ngạc nhiên hỏi:
_ Hummer chết lúc 11.15 giờ, mà tại sao tôi vẫn thấy y chỉ huy trực thăng, báo cáo cho đến lúc 17 giờ?
Vì được học kỹ về tinh thần trách nhiệm, Quang nói rằng mình là người lạm quyền, giả lệnh Hummer, thay Hummer chỉ huy. Quang xin lỗi Corter. Trung-tá J.F. Corter tưởng Quang là lính người lớn, đề nghị gắn huy chương Hoa-kỳ cho Quang. Bấy giờ mới lòi đuôi chuột ra rằng các ông cựu Thiếu-sinh-quân đã uống thuốc liều, cho thằng em sữa ra trận.

Đúng ra theo Quân-luật, mấy ông anh bị phạt nặng, Quang bị đưa ra tòa vì “Không có tư cách mà lại chỉ huy”. Nhưng các vị sĩ quan trong sư đoàn 21, trung đoàn 31 cũng như cố vấn đều là những người của chiến trường, tính tình phóng khoáng, nên câu truyện bỏ qua. Quang không được gắn huy chương, mà mấy ông anh cũng không bị phạt. Hết hè, Quang trở về trường mang theo kỷ niệm chiến đấu cực đẹp trong đời cậu bé, mà cũng là kỷ niệm đẹp vô cùng của Thiếu-sinh-quân Việt-Nam. Câu truyện này trở thành huyền thoại. Huyền thoại này lan truyền mau lẹ khắp năm tỉnh của khu 42 chiến thuật : Cần-thơ, Sóc-trang, Bạc-liêu, Cà-mau, Chương-thiện. Quang trở thành người hùng lý tưởng của những thiếu nữ tuổi 15-17 !

Năm 1974, sau khi đỗ chứng chỉ 2 bộ binh, Quang ra trường, mang cấp bậc trung sĩ. Quang nộp đơn xin về sư đoàn 21 bộ binh. Quang được toại nguyện. Sư đoàn phân phối Quang về tiểu đoàn Ngạc-thần tức tiểu đoàn 2 trung đoàn 31, tiểu đoàn của Trần Minh sáu năm trước. Thế là giấc mơ 6 năm trước của Quang đã thành sự thực.

Trung-đoàn 31 bộ binh đóng tại Chương-thiện. Bấy giờ tỉnh trưởng kiêm tiểu khu trưởng Chương-thiện là Đại-tá Hồ Ngọc Cẩn, tham mưu trưởng tiểu khu là Thiếu-tá Nguyễn Văn Thời. Cả hai đều là cựu Thiếu-sinh-quân. Đại-tá Cẩn là cựu Thiếu-sinh-quân cao niên nhất vùng Chương-thiện bấy giờ (36 tuổi). Các cựu Thiếu-sinh-quân trong tiểu đoàn 2-31 dẫn Quang đến trình diện anh hai Cẩn. Sau khi anh em gặp nhau, Cẩn đuổi tất cac tùy tùng ra ngoài, để anh em tự do xả xú báp.
Cẩn bẹo tai Quang một cái, Quang đau quá nhăn mặt. Cẩn hỏi:
_ Ê ! Quang, nghe nói mày lĩnh bẩy viên đạn mà không chết, thì mày thuộc loại mình đồng da sắt. Thế sao tao bẹo tai mày, mà mày cũng đau à?
_ Dạ, đạn Việt-cộng thì không đau. Nhưng vuốt anh cấu thì đau.
_ Móng tay tao, đâu phải vuốt?
_ Dạ, người ta nói anh là cọp U-minh thượng…Thì vuốt của anh phải sắc lắm.
_ Hồi đó suýt chết, thế bây giờ ra trận mày có sợ không?
_ Nếu khi ra trận anh sợ thì em mới sợ. Cái lò Thiếu-sinh-quân có bao giờ nặn ra một thằng nhát gan đâu ?
_ Thằng này được. Thế mày đã trình diện anh Thời chưa?
_ Dạ anh Thời-thẹo không có nhà.
Thiếu-tá Nguyễn Văn Thời, tham mưu trưởng Tiểu-khu, uy quyền biết mấy, thế mà một trung sĩ 18 tuổi dám gọi cái tên húy thời thơ ấu ra, thì quả là một sự phạm thượng ghê gớm. Nhưng cả Thời lẫn Quang cùng là cựu Thiếu-sinh-quân thì lại là một sự thân mật. Sau đó anh em kéo nhau đi ăn trưa. Lớn, bé cười nói ồn ào, như không biết tới những người xung quanh.

Bấy giờ tin Trần Minh đã đền nợ nước tại giới tuyến miền Trung. Sự ra đi của người đàn anh, của người hùng lý tưởng làm Quang buồn không ít. Nhưng huyền thoại về Trần Minh lưu truyền, càng làm chính khí trong người Quang bừng bừng bốc lên.

Tại sư đoàn 21 bộ binh, tất cả các hạ sĩ quan cũng như các Thiếu-sinh-quân mới ra trường, thường chỉ được theo hành quân như một khinh binh. Đợi một vài tháng đã quen với chiến trường, rồi mới được chỉ định làm tiểu đội trưởng. Nhưng vừa trình diện, Quang được cử làm trung đội phó ngay, dù hầu hết các tiểu đội trưởng đều ở cấp trung sĩ, trung sĩ nhất, mà những người này đều vui lòng. Họ tuân lệnh Quang răm rắp!
Sáu tháng sau, đầu năm 1975 nhờ chiến công, Quang được thăng trung sĩ nhất, nhưng chưa đủ một năm thâm niên, nên chưa được gửi đi học sĩ quan. Quang trở thành nổi tiếng trong trận đánh ngày 1-2-1975, tại Thới-lai, Cờ-đỏ. Trong ngày hôm ấy, đơn vị của Quang chạm phải tiểu đoàn Tây-đô. Đây là một tiểu đoàn được thành lập từ năm 1945, do các sĩ quan Nhật-bản không muốn về nước, trốn lại Việt-Nam…huấn luyện. Quang đã được Đại-tá Hồ Ngọc Cẩn giảng về kinh nghiệm chiến trường:

” Tây-đô là tiểu đoàn cơ động của tỉnh Cần-thơ. Tiểu đoàn có truyền thống lâu đời, rất thiện chiến. Khi tác chiến cấp đại đội, tiểu đoàn chúng không hơn các đơn vị khác làm bao. Nhưng tác chiến cấp trung đội, chúng rất giỏi. Chiến thuật thông thường, chúng dàn ba tiểu đội ra, chỉ tiểu đội ở giữa là nổ súng. Nếu thắng thế, thì chúng băén xối xả để uy hiếp tinh thần ta, rồi hai tiểu đội hai bên xung phong. Nếu yếu thế, thì chúng lui. Ta không biết, đuổi theo, thì sẽ dẵm phải mìn, rồi bị hai tiểu đội hai bên đánh ép. Vì vậy khi đối trận với chúng, phải im lặng không bắn trả, để chúng tưởng ta tê liệt. Khi chúng bắt đầu xung phong, thì dùng vũ khí cộng đồng nã vào giữa, cũng như hai bên. Thấy chúng chạy, thì tấn công hai bên, chứ đừng đuổi theo. Còn như chúng tiếp tục xung phong ta phải đợi chúng tới gần rồi mơí phản công”.

Bây giờ Quang có dịp áp dụng. Sau khi trực thăng vận đổ quân xuống. Cả đại đội của Quang bị địch pháo chụp lên đầu, đại liên bắn xối xả. Không một ai ngóc đầu dậy được. Nhờ pháo binh, trực thăng can thiệp, sau 15 phút đại đội đã tấn công vào trong làng. Vừa tới bìa làng, thiếu-úy trung đội trưởng của Quang bị trúng đạn lật ngược. Quang thay thế chỉ huy trung đội. Trung đội dàn ra thành một tuyến dài đến gần trăm mét. Đến đây, thì phi pháo không can thiệp được nữa, vì quân hai bên chỉ cách nhau có 100 mét, gần như lẫn vào nhau. Nhớ lại lời giảng của Cẩn, Quang ra lệnh im lặng, chỉ nổ súng khi thấy địch. Ngược lại ngay trước mặt Quang, khoảng 200 thước là một cái hầm lớn, ngay trước hầm hai khẩu đại liên không ngừng nhả đạn. Quang ghi nhận vị trí hai khẩu đại liên với hai khẩu B40 ra lệnh:
” Lát nữa khi chúng xung phong thì dùng M79 diệt hai khẩu đại liên, B40, rồi hãy bắn trả “.

Sau gần 20 phút, thình lình địch xả súng bắn xối xả như mưa, như gió, rồi tiếng hô xung phong phát ra. Chỉ chờ có thế, M79 của Quang khai pháo. Đại-liên, B40 bị bắn tung lên, trong khi địch đang xung phong. Bấy giờ trung đội của Quang mới bắn trả. Chỉ một loạt đạn, toàn bộ phòng tuyến địch bị cắt. Quang ra lệnh xung phong. Tới căn hầm, binh sĩ không dám lại gần, vì bị lựu đạn từ trong ném ra. Quang ra lệnh cho hai khẩu đại liên bắn yểm trợ, rồi cho một khinh binh bò lại gần, tung vào trong một quả lựu đạn cay. Trong khi Quang hô :
_ Ra khỏi hầm, dơ tay lên đầu ! Bằng không lựu đạn sẽ ném vào trong.

Cánh cửa hầm mở ra, mười tám người, nam có, nữ có, tay dơ lên đầu, ra khỏi hầm, lựu đạn cay làm nước mắt dàn dụa.

Đến đây trận chiến chấm dứt.
Thì ra 18 người đó là đảng bộ và ủy ban nhân dân của huyện châu thành Cần-thơ. Trong đó viên huyện ủy và viên chủ tịch ủy ban nhân dân huyện.

Sau trận này Quang được tuyên dương công trạng trước quân đội, được gắn huy chương Anh-dũng bội tinh với nhành dương liễu. Trong lễ chiến thắng giản dị, Quang được một nữ sinh trường Đoàn Thị Điểm quàng vòng hoa. Nữ sinh đó tên Nguyễn Hoàng Châu, 15 tuổi, học lớp đệ ngũ. Cho hay, anh hùng với giai nhân xưa nay thường dễ cảm nhau. Quang, Châu yêu nhau từ đấy. Họ viết thư cho nhau hàng ngày. Khi có dịp theo quân qua Cần-thơ, thế nào Quang cũng gặp Châu. Đôi khi Châu táo bạo, xuống Chương-thiện thăm Quang. Mẹ Quang biết truyện, bà lên Cần-thơ gặp cha mẹ Châu. Hai gia đình đính ước với nhau. Họ cùng đồng ý : Đợi năm tới, Quang xin học khóa sĩ quan đặc biệt, Châu 17 tuổi, thì cho cưới nhau.
Nhưng mối tình đó đã đi vào lịch sử…
Tình hình toàn quốc trong tháng 3, tháng 4 năm 1975 biến chuyển mau lẹ. Ban-mê-thuột bị mất, Quân-đoàn 2 rút lui khỏi Cao-nguyên, rồi Quân-đoàn 1 bỏ mất lãnh thổ. Rồi các sĩ quan bộ Tổng-tham-mưu được Hoa-kỳ bốc đi. Ngày 29-4, trung đội của Quang chỉ còn mười người. Tiểu-đoàn trưởng, đại đội trưởng bỏ ngũ về lo di tản gia đình. Quang vào bộ chỉ huy tiểu-khu Chương-thiện trình diện Đại-tá Hồ Ngọc Cẩn. Cẩn an ủi :

_ Em đem mấy người thuộc quyền vào đây ở với anh.

Ngày 30 tháng 4 năm 1975, viên tướng mặt bánh đúc, đần độn Dương Văn Minh phát thanh bản văn ra lệnh cho quân đội Việt-Nam Cộng-hòa buông súng đầu hàng. Tất cả các đơn vị quân đội miền Nam tuân lệnh, cởi bỏ chiến bào, về sống với gia đình. Một vài đơn vị lẻ lẻ còn cầm cự. Tiếng súng kháng cự của các đơn vị Dù tại Sài-gòn ngừng lúc 9 giờ 7 phút.

Đúng lúc đó taiï Chương-thiện, tỉnh-trưởng kiêm Tiểu-khu trưởng là đại-tá Hồ Ngọc Cẩn. Ông đang chỉ huy các đơn vị thuộc quyền chống lại cuộc tấn công của Cộng-quân. Phần thắng đã nằm trong tay ông. Lệnh của Dương Văn Minh truyền đến. Các quận trưởng chán nản ra lệnh buông súng. Chỉ còn tỉnh lỵ là vẫn chiến đấu.

Đại-tá Hồ Ngọc Cẩn ra lệnh:

“Dương Văn Minh lên làm Tổng-thống trái với hiến pháp. Ông ta không có tư cách của vị Tổng-tư-lệnh. Hãy tiếp tục chiến đấu”.

Nhưng đến 12 giờ trưa, các đơn vị dần dần bị tràn ngập, vì quân ít, vì hết đạn vì mất tinh thần. Chỉ còn lại bộ chỉ huy tiểu khu. Trong bộ chỉ huy Tiểu-khu, có một đại đội địa phương quân cùng nhân viên bộ ham mưu. Đến 13 giờ, lựu đạn, đạn M79 hết. Tới 14 giờ 45, thì đạn hết, làn sóng Cộng-quân tràn vào trong bộ chỉ huy. Cuối cùng chỉ còn một ổ kháng cự từ trong một hầm chiến đấu, nơi đó có khẩu đại liên. Một quả lựu đạn cay ném vào trong hầm, tiếng súng im bặt. Quân Cộng-sản vào hầm lôi ra hai người. Một là đại-tá Hồ Ngọc Cẩn, tỉnh trưởng, kiêm tiểu khu trưởng và một trung sĩ mơí 19 tuổi. Trung sĩ đó tên là Vũ Tiến Quang.
Bấy giờ đúng 15 giờ.

Kẻ chiến thắng trói người chiến bại lại. Viên đại-tá chính ủy của đơn vị có nhiệm vụ đánh tỉnh Chương-thiện hỏi:
_ Đ.M. Tại sao có lệnh đầu hàng, mà chúng mày không chịu tuân lệnh?
Đại-tá Cẩn trả lời bằng nụ cười nhạt.
Trung sĩ Quang chỉ đại-tá Cẩn:
_ Thưa Đại-tá, tôi không biết có lệnh đầu hàng. Ví dù tôi biết, tôi cũng vẫn chiến đấu. Vì anh ấy là cấp chỉ huy trực tiếp của tôi. Anh ra lệnh chiến đấu, thì tôi không thể cãi lệnh.
Cộng quân thu nhặt xác chết trong, ngoài bộ chỉ huy tiểu khu. Viên chính ủy chỉ những xác chết nói với đại-tá Cẩn:

_ Chúng mày là hai tên ngụy ác ôn nhất. Đ.M. Chúng mày sẽ phải đền tội.
Đại-tá Cẩn vẫn không trả lời, vẫn cười nhạt. Trung sĩ Quang ngang tàng:

_ Đại-tá có lý tưởng của đại-tá, tôi có lý tưởng của tôi. Đại-tá theo Karl Marx, theo Lénine; còn tôi, tôi theo vua Hùng, vua Trưng. Tôi tuy bại trận, nhưng tôi vẫn giữ lý tưởng của tôi. Tôi không gọi đại tá là tên Việt-cộng. Tại sao đại-tá lại mày tao, văng tục với chúng tôi như bọn ăn cắp gà, phường trộm trâu vậy? Phải chăng đó ngôn ngữ của đảng Cộng-sản ?

Viên đại-tá rút súng kề vào đầu Quang:

_ Đ.M. Tao hỏi mày, bây giờ thì mày có chính nghĩa hay tao có chính nghĩa?
_ Xưa nay súng đạn trong tay ai thì người đó có lý. Nhưng đối với tôi, tôi học trường
Thiếu-sinh-quân, súng đạn là đồ chơi của tôi từ bé. Tôi không sợ súng đâu. Đại-tá đừng dọa tôi vô ích. Tôi vẫn thấy tôi có chính nghĩa, còn đại-tá không có chính nghĩa. Tôi là con cháu Hoài-văn vương Trần Quốc Toản mà.


_ Đ.M. Mày có chịu nhận mày là tên ngụy không?

_ Tôi có chính nghĩa thì tôi không thể là ngụy. Còn Cộng-quân dùng súng giết dân mới là ngụy, là giặc cướp. Tôi nhất quyết giữ chính khí của tôi như Bảo-nghĩa vương Trần Bình Trọng, như Nguyễn Biểu.

Quang cười nghạo nghễ:

_ Nếu đại-tá có chính nghĩa tại sao đại-tá lại dùng lời nói thô tục vơí tôi? Ừ! Muốn mày tao thì mày tao. Đ.M. tên Cộng-sản ác ôn! Nếu tao thắng, tao dí súng vào thái dương mày rồi hỏi: Đ.M.Mày có nhận mày là tên Việt-cộng không? Thì mày trả lời sao?

Một tiếng nổ nhỏ, Quang ngã bật ngửa, óc phọt ra khỏi đầu, nhưng trên môi người thiếu niên còn nở nụ cười. Tôi không có mặt tại chỗ, thành ra không mường tượng ý nghĩa nụ cười đó là nụ cười gì? Độc giả của tôi vốn thông minh, thử đoán xem nụ cươì đó mang ý nghĩa nào? Nụ cười hối hận ? Nụ cười ngạo nghễ? Nụ cười khinh bỉ? Hay nụ cười thỏa mãn?

Ghi chú

Nhân chứng quan trọng nhất, chứng kiến tận mắt cái chết của Vũ Tiến Quang thuật cho tác giả nghe là cô Vũ Thị Quỳnh Chi. Cô là em ruột của Quang, nhỏ hơn Quang 4 tuổi. Lúc anh cô bị giết, cô mới 15 tuổi (cô sinh năm 1960). Hiện (1999) cô là phu nhân của bác sĩ Jean Marc Bodoret, học trò của tôi, cư trú tại Marseille.
Cái lúc mà Quang ngã xuống, thì trong đám đông dân chúng tò mò đứng xem có tiếng một thiếu nữ thét lên như xé không gian, rồi cô rẽ những người xung quanh tiến ra ôm lấy xác quang. Thiếu nữ đó là Nguyễn Hoàng Châu. Em gái Quang là Vũ thị Quỳnh-Chi đã thuê được chiếc xe ba bánh. Cô cùng Nguyễn Hoàng Châu ôm xác Quang bỏ lên xe, rồi bọc xác Quang bằng cái Poncho, đem chôn.

Chôn Quang xong, Châu từ biệt Quỳnh-Chi, trở về Cần-thơ. Nhưng ba ngày sau, vào một buổi sáng sớm Quỳnh-Chi đem vàng hương, thực phẩm ra cúng mộ anh, thì thấy Châu trong bộ y phục trắng của nữ sinh, chết gục bên cạnh. Mặt Châu vẫn tươi, vẫn đẹp như lúc sống. Đích thân Quỳnh-Chi dùng mai, đào hố chôn Châu cạnh mộ Quang.

Năm 1998, tôi có dịp công tác y khoa trong đoàn Liên-hiệp các viện bào chế châu Âu (CEP= Coopérative Européenne Pharmaçeutique). Tôi đem J.M Bodoret cùng đi, Quỳnh-Chi xin được tháp tùng chồng. Lợi dụng thời gian nghỉ công tác 4 ngày, từ Sài-gòn, chúng tôi thuê xe đi Chương-thiện, tìm lại ngôi mộ Quang-Châu. Ngôi mộ thuộc loại vùi nông một nấm dãi dầu nắng mưa, cỏ hoa trải 22 năm, rất khó mà biết đó là ngôi mộ. Nhưng Quỳnh-Chi có trí nhớ tốt. Cô đã tìm ra. Cô khóc như mưa, như gió, khóc đến sưng mắt. Quỳnh-Chi xin phép cải táng, nhưng bị từ chối.

Tuy nhiên, cuối cùng có tiền thì mua tiên cũng được. Giấy phép có. Quỳnh-Chi cải táng mộ Quang-Châu đem về Kiên-hưng, chôn cạnh mộ của ông Vũ Tiến Đức. Quỳnh-Chi muốn bỏ hài cốt Quang, Châu vào hai cái tiểu khác nhau. Tôi là người lãng mạn. Tôi đề nghị xếp hai bộ xương chung với nhau vào trong một cái hòm. Bodoret hoan hô ý kiến của sư phụ.

Ngôi mộ của ông Đức, của Quang-Châu xây xong. Tôi cho khắc trên miếng đồng hàng chữ:

“Nơi đây AET Vũ Tiến Quang, 19 tuổi,
An giấc ngàn thu cùng
Vợ là Nguyễn Hoàng Châu
Nở nụ cười thỏa mãn vì thực hiện được giấc mộng”


Giấc mộng của Quang mà tôi muốn nói, là: được nhập học trường Thiếu-sinh-quân, rồi trở thành anh hùng. Giấc mộng của Châu là được chết, được chôn chung với người yêu. Nhưng người ta có thể hiểu rằng: Quang thỏa mãn nở nụ cười vì mối tình trọn vẹn.

Paris ngày 13 tháng 4 năm 1999.

Yên-tử cư-sĩ Trần Đại Sỹ.
Cái bóng của Hoài-văn vương Trần Quốc-Toản
Lịch-sử Thiếu-sinh-quân Việt-Nam

***

Có những người anh _ Thanh Lan

http://www.youtube.com/watch?v=CS9Nxd9G2Dk

__oOo__

GÁI ĐĨ GIÀ MỒM

__oOo__

Chú ý:

Cách post comments trên những trang blog của blogspot.com/:

1.  Mở google ra.  Nhìn lên phía trên, bên tay phải có nút "sign in".  Bấm vào hàng chữ "sign in". Rồi log in, nghĩa là viết gmail của mình và mật mã (passowrd) vào khung "email address" và "password".

2.  Sau khi làm xong bước một thì bây giờ trên trang google, nhìn lên trên cùng, phía tay phải sẽ thấy tên email của mình ngay đó.  Như vậy, là "log in" đã xong.

3.  Bây giờ, vô lại http://cachmangvanlang.blogspot.com/, rồi chỉ cần viết comment, và điền mấy mẫu tự an ninh xuất hiện bên dưới, rồi bấm nút gởi là xong.

*

Ghi chú: Sự khác biệt giữa wordpress.com/ và blogspot.com. là:

Với wordpress, thì cứ mỗi lần góp ý thì người góp ý phải điền địa chỉ email rồi viết nickname mà mình thích vào khung đòi hỏi trước khi gời góp ý đi.  Như vậy, nếu muốn viết 5 góp ý thì phải điền email và tên 5 lần.

Trong khi đó, với blogspot, thì người góp ý chỉ việc điền gmail, rồi điền mật mã (password) vào khung đòi hỏi của google.com/, là có thể post góp ý trên bất kỳ diễn đàn (blog) nào trên blogspót.com/.  Có nghĩa là người viết góp ý chỉ log in (đăng nhập) với google.com/ một lần thôi, sau đó thì có thể vào bất kỳ diễn đàn nào trên blogspot cũng đều viết góp được cả.  Sau đó muốn ra thì chỉ việc bấm nút "sign out" là ra, chứ không bị bắt buộc phải log in với từng blog riêng biệt, hay từng bài riêng biệt như trên wordpress.
Như vậy, chỉ cần một gmail/mật mã dõm (không dùng tới) của google là có thể góp ý trên bất cứ d/đ nào trên blogspot rồi. 

__oOo__





Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
*
***
 

Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!

__oOo__

6/18/2011

GÁI ĐĨ GIÀ MỒM

T/g: Pham Thi Oanh Yen

Sau Công hàm ngây thơ “con bò tơ” được Phạm Văn Đồng, thừa lệnh Hồ Chí Minh ký ngày 14/09/1958, thì hàng chục nghìn km2 lảnh hải của Việt Nam đã được sang tay cho Trung Quốc và được công nhận ở cấp độ nhà nước.

1991 với Hiệp định Biên giới trên bộ được ký bởi Lê Khả Phiêu thì hàng nghìn km2 lãnh thổ của tổ quốc như 1/2 thác Bản Giốc, bãi Tục Lãm, cao điểm 1509 Vị Xuyên, Hà Giang…lại tiếp tục được sang tay cho Trung Quốc.

Liên tục trong những năm gần đây, TQ liên tục bắt giữ tàu thuyền, ngư dân Việt Nam khi họ đang đánh bắt trong vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam. Với những sự kiện trên báo chí VN chỉ ươn hèn, không dám nêu đích danh thủ phạm mà chỉ dám đưa tin với một danh xưng rất lạ: “nước lạ”.

Sau sự kiện tàu Giám hải TQ cắt cáp thăm dò của tàu Bình Minh ngày 23/06/2011 nhà cầm quyền Việt Nam phản ứng yếu ớt qua cái loa rè Phương Nga. Cũng không gì hơn tại Hội Nghị Shangri-La Bộ trưởng Phùng Quang Thanh lên tiếng với giọng điệu của một cụ ông, phải uống viagra mỗi khi đi ra ngoài, để lỡ có đi tiểu, đỡ ướt quần và mũi giầy.

Tương tự Trung tướng Nguyễn Chí Vịnh kêu gọi dân trong nước kiềm chế, cương quyết đi theo con đường đấu tranh ngoại giao, tranh thủ dư luận Quốc tế và không kiện TQ lên Liên Hiệp Quốc???
Ngày 09/06/2011 TQ lại tiếp tục cắt cáp tàu Viking. Chính phủ Việt Nam lại đánh TQ một trận ra trò bằng võ mồm trên truyền hình bằng cái mỏ của chị vẹt Phương Nga. 13/06/2011 một cuộc tập trận hoành tráng bắn đạn thật của Hải quân VN, cách bờ…cỡ khoảng 40km, ở khu vực Hòn Ông, tỉnh Quảng Nam và được thấy qua ảnh chụp?

Cũng trong ngày Thủ tướng chính phủ Nguyễn Tấn Dũng ký nghị định 42-2011/ND-CP quy định công dân trong độ tuổi quân dịch được miễn gọi nhập ngũ. Theo tinh thần nội dung của quy định này thì hầu như toàn bộ đảng viên của Đảng CS VN ở nhà trùm chăn, nếu có chiến tranh xẩy ra???
Ngược lại với thái độ “bà đẻ” của chính phủ Việt Nam, nhân dân Việt Nam tại thủ đô Hà Nội và Thành phố Sài Gòn đã rầm rập xuống đường biểu tình tuần hành phản đối hành động xâm lược của TQ vào ngày 05/06/2011 và 12/06/2011.

Trong ngày 12/06/2011, ngoài thái độ ươn hèn đến khó hiểu của chính phủ Việt Nam, một điều lố bịch chưa có trong tiền lệ Ngoại Giao tại Việt Nam, ra ngoài khuôn khổ của khoản 1,2 điều 22 của Công ước Vienne về Ngoại Giao. Lảnh thổ của TQ tại Việt Nam, thay vì được giới hạn trong khuôn viên tường rào của Đại sứ quán TQ tại phố Hoàng Diệu, hay trong khuôn viên tường rào của Lãnh sự quán TQ tại ngã ba Đường Nguyễn Thị Minh Khai và Phạm Ngọc Thạch, ngược lại nó đã được chính phủ VN nới rộng ra các tuyến đường chung quanh, được xác định bằng các hàng rào chắn.

Hành động này tự thân nó đã nói lên sự bán nước của chính phủ VN.

Cũng trong những ngày này trên báo chí VN, tin tức về sự chảy máu nguyên liệu thô như Vàng trắng(cao su), dăm bào, các loại quặng thô… aò ạt chảy qua TQ với thuế xuất 0%. Tương tự gạo, chè, cafe, hạt tiêu, hạt điều, dây cáp điện, dầu thực vật, sản phẩm nhựa, sản phẩm gỗ, linh kiện điện tử, điện máy, than đá… và hàng trăm mặt hàng khác, thuế xuất cũng là 0%.

Rõ ràng Chính phủ Việt Nam đã và đang tiếp tay cho TQ sắm vũ khí để hiện đại hóa quân đội và sau đó xử dụng để xâm lăng Việt Nam. Đến đây tôi lại liên tưởng đến một câu chuyện tếu lâm, được nghe qua những buổi buôn dưa chuột bên bàn nhậu: Có một cô gái la làng la xóm lên là đã bị tay hàng xóm hiếp dâm và thưa quan.

-Tại công đường, Quan nhìn qua ngoại hình hai đối tượng và hỏi người con gái:
” Theo như đơn kiện, mày bảo nó dí mày vào gốc cây để hiếp, có phải không?”

-Cô gái trả lời: ” Dạ bẩm vâng ạ”

-Quan hỏi tiếp: ” Thế có nghĩa là nó chơi đứng, có phải không?”

-Y thị đáp: “Dạ bẩm quan, vâng ạ”

-Quan lại hỏi: ” Nó cao to thế kia, còn mày thấp bé. Làm sao nó đút được cái mả cha nó vào?”

-Thị lại thật thà đáp: “Dạ bẩm quan, con…con hẩy lên ạ” ???

-Đến đây thiển nghĩ, không cần kể tiếp hoặc diển nghĩa, chắc bạn đọc và các còm sỹ cũng đã hình dung ra sự tương quan giữa cô gái “bị hiếp” và thái độ của Chính phủ VN với những ứng xử kỳ quái trước sự thể hiện tinh thần yêu nước của người Việt Nam. ĐÚNG LÀ GÁI ĐĨ GIÀ MỒM.

Và biết đâu tại TQ cũng đã có một nghị định tương tự Nghị định 42-2011/ND-CP của Chính phủ Việt Nam. Phải chăng đã có những thỏa thuận ngầm giữa hai chính phủ TQ và VN để thịt bớt những thành phần Dân Tộc cực doan những thành phần đã ” Tự diễn biến Hòa Bình” trong nước mình.

Chẳng cần Cách mạng Văn Hóa, Trăm Hoa đua nở, cũng chẳng cần cải cách ruộng đất gì, chỉ cần một cuộc chiến cuội đã được quy ước và giới hạn trước để thịt bớt những thằng có xu hướng Dân tộc.Và cũng để hợp thức hóa những gì đã được ký kết trước đó giữa hai chính phủ từ thời ông Thủ tướng đít chai nhất thế giới Phạm Văn Đồng.

Với Cộng Sản, thì mọi việc đều có thể. Ai biết được? Đến bố đẻ, mẹ nuôi* nó còn bắn được, huống gì mấy thằng dân đen. Phải không các bác? Cẩn thận vẫn hơn.
Ngộ là ngộ chỏu trước.

Hà Nội 18/06/2011
Oanh Yến Thị Phạm

*Bà Cát Thanh Long một địa chủ có công với mặt trận Việt Minh, là mẹ nuôi của Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng, Trường Chinh bị đấu tố và bị lảnh án tử hình bởi chính Trường Chinh, người chịu trách nhiệm thi hành chủ trương Cải cách ruộng đất, đấu tố địa chủ.
__oOo__