Friday, July 29, 2011

LỊCH SỬ ĐÃ BẮT ĐẦU SANG TRANG

Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
*
***
***




Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!


__oOo__

LỊCH SỬ ĐÃ BẮT ĐẦU SANG TRANG



Trong thế giới phẳng của thập niên thứ 2 thế kỷ 21, chỉ cần một cú nhấp chuột thì cả thế giới hiện ra trước mắt với ngồn ngộn thông tin. Quyền được tiếp cận thông tin của một đứa trẻ con thò lò cứt mũi, răng sún vì mút kẹo và một ông cụ xương cốt rệu rã, chờ ngày về thăm ông bà, hít hương hoa trái cây và ngắm gà khỏa thân, không khác nhau là mấy, một chị bán cá ngoài chợ và một mệnh phụ phu nhân cũng rứa.

ĐỒ ĐIẾM THÚI

Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
***
***


Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!
__oOo__

 

ĐỒ ĐIẾM THÚI


Tôi đít có cọng rau muống, được sinh ra ở Sài Gòng, tuổi thơ cũng ở truồng tắm mưa và thi nhau trượt sân si-măng bằng đít mỗi khi trời mưa với bọn trẻ ranh trong xóm. Cả đám chia thời khóa biểu: thứ hai hái trộm mận xanh nhà ông A, thứ ba hái zú sữa nhà bà B…buổi trưa bấm chuông nhà ông C rồi… chạy, tạt lon, năm mười, 1,2,3, đánh gậy(1), uýnh lộn, thôi thì đủ thập bát ban võ nghệ, mâm nào cũng có mặt trên từng cây số. Những lúc có thằng ăn gian, hoặc chính mình cũng chơi ăn gian, bị la ó: thằng này ăn gian, thằng này chơi điếm, đồ điếm thúi. Thằng nào ăn gian còn cãi, lần sau bị tẩy chay, không cho chơi còn bị chửi “đồ điếm chảy(6) nước” hoặc “đồ điếm chảy” ai thèm chơi zới mày. Cống nạp một chiến lợi phẩm là mấy trái ổi hay trái xoài gì đó cho cả bọn rồi mới được cho zô chơi và lại tiếp tục ăn gian và lại bị chửi: ươ, ươ đồ điếm chảy.

Wednesday, July 27, 2011

Vì sao China sẽ không đưa vấn đề Hoàng Sa lên Liên Hiệp Quốc

 (Xúc động trước những góp ý chân tình cho các quốc gia nghèo và nhỏ trong khu vực biển Đông, HKBT xin dịch lại những lời khuyên chí tình của luật sư khả kính Ted Laguatan trước những thủ đoạn bẩn thỉu của Trung cộng. Vấn đề biển đông tưởng như phức tạp, nhưng qua cách giãi bày rõ ràng của ông mọi tầng lớp nhân dân sẽ hiểu được một cách dễ dàng và thâm thuý. _hoangkybactien)


***

T/g: L/s Ted Laguatan

(hoangkybactien dịch)

*
Căn cứ vào những công ước quốc tế và luật lệ về biên giới trên biển đang được hiện hành thì Trung cộng biết rằng nếu họ kiện lên toà án công pháp quốc tế của LHQ (the UN's International Court of Justice hay toà án quốc tế về luật biển (the International Tribunal Court for the Law of Sea) để xử cho họ là đúng về cái "chủ quyền" không minh bạch là toàn vùng biển Nam Hải (South China Sea), còn gọi biển Tây của Phippines, là của họ -- thì cơ may để thắng vụ kiện này của China cũng giống như cơ may mà trời đổ tuyết trên sa mạc Sahara!

Mua xăng trên 200 ngàn đồng phải ghi địa chỉ


VIỆT NAM (LÐ) - Bộ Công Thương Việt Nam vừa ra lệnh cho các trạm bán xăng dầu ở vùng biên giới Tây Nam phải viết hóa đơn, ghi địa chỉ của người bán khi họ mua trên 200,000 đồng tương đương với 10 Mỹ kim.

 Ðây là qui định mới nhất có hiệu lực kể từ ngày 15 tháng 9 để ngăn chặn việc tuồn xăng dầu qua biên giới Cambodia. Qui định này buộc người vận chuyển xăng dầu trên đường phải xuất trình hóa đơn hợp lệ khi được yêu cầu.

Tiền lẻ bị chê, dân nghèo chết đứng




VIỆT NAM (SGTT) - Ba loại tiền giấy mệnh giá 500 đồng, 1,000 đồng và 2,000 đồng giờ đây có cũng như không vì dân Việt trong nước chẳng ai xài tới.

 Thực tế này còn có một ý nghĩa đáng buồn khác nữa là đồng tiền Việt Nam hiện nay mất giá mạnh khiến người nghèo lao đao. Ai cũng nói, cầm trong tay 1 triệu đồng tương đương với 50 Mỹ kim đi chợ, loay hoay mấy phút là hết sạch.

DÂN CHỦ VÀ CHUYỆN LỨA ĐÔI

Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
*
***
***



Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!


__oOo__

 

DÂN CHỦ VÀ CHUYỆN LỨA ĐÔI

Không một ai mong muốn sống dưới một định chế Độc tài toàn trị. Kể cả trong số khoảng 3.600.000 đảng viên đảng cs VN, còn được bao nhiêu % một lòng kiên định tiếp tục đi lên CNXH?


>> Các blogger, “nền báo chí lề trái” cũng đang thực thi một sứ mạng của lịch sử Dân tộc: Đấu tranh cho Tự do Dân chủ Nhân quyền, để Dân tộc, Đất nước sớm thoát khỏi nền Độc tài toàn trị.

VẪN CÒN TƯƠNG LAI CHO VIỆT NAM SAU CỘNG SẢN

Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
 
*
***

Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!

__oOo__

VẪN CÒN TƯƠNG LAI CHO VIỆT NAM SAU CỘNG SẢN

Tôi tính vốn ngang bướng, không thích nịnh, đi không nhẹ nói không khẽ cười không duyên nên con đường quan lộ đi theo kiểu con cua. Lấy vợ trể, con mọn. Được hai thằng con giai, cách nhau hai tuổi. Đi công tác xa thường xuyên, còn không phải trực ban, nên ít có dịp gần con.

SỰ VẮNG MẶT HẰNG MONG ĐỢI

Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
*
  
 
 

_oOo_


SỰ VẮNG MẶT HẰNG MONG ĐỢI


T/g: Pham Thi Oanh Yen


Có những nhân vật mà sự có mặt của họ là một vinh dự cho chủ nhân một buổi tiệc, buổi liên hoan, hội họp hoặc hội thảo. Ngược lại có những nhân vật mà sự có mặt của họ, chẳng được ai mong đợi, đôi khi phá hỏng công sức của những người tổ chức sự kiện đó.

Saturday, July 23, 2011

Tường thuật trực tiếp biểu tình tại Hà Nội sáng nay 24-7-2011 (9h25)

MỘT BẦY GÀ MÁI

 

Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011


You’re my Hero, little sister!
*
 

***



Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!

_oOo_

 MỘT BẦY GÀ MÁI


Không hiểu có phải do “bơ thừa sữa cặn” hay không mà trong bốn anh em, hai anh em tôi đều cao to đẹp zai!(sic) hai con em vịt zời cũng trên 1m60. Thằng anh 1m82, tôi vì dậy thì vào thời buổi tem phiếu chỉ có bobo với khoai lang khoai mì nên chỉ có 1m77.

CHẲNG CÒN GÌ ĐỂ MẤT

 

Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
 
  
***
 Ouch!
*
***


Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!


_oOo_

 CHẲNG CÒN GÌ ĐỂ MẤT

.

Ngẫm người dân Việt Nam hiện nay chẳng còn gì để mất.


Ngay cái quyền công dân thiêng liêng cũng chẳng có vì tất cả các ứng cử viên đều do Đảng cử và dân chỉ được phép bầu. Có bầu hay không? thì ghế cũng đã vừa đít thằng ứng viên đã được đảng chọn!

-Quyền được biết, một thứ quyền xa xỉ, mọi chuyện đã được nhà nước lo, nhà nước biết, không cần nhờ tới mấy thằng dân ngu.

Friday, July 22, 2011

Historic photo of Atlantis returning to Earth -- as seen from space

On July 21, 2011

Space Shuttle Atlantis re-entered Earth’s Atmosphere seen from ISS on 7-21-2011
Marking the end of space-shuttle program after 30 years in operation (1981-2011)

***
Atlantis Launches on its final journey 7-8-11

***

Thursday, July 21, 2011

DẪU CÓ MUỘN MÀNG

Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
 
***

 Ouch!
*
 ***

Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!
_oOo_
7/21/2011

DẪU CÓ MUỘN MÀNG


Đọc bài viết “Một vị máu đắng môi, một giọt lệ phẩn nộ trong mắt” của Monsieur André Menras-Hồ Cương Quyết trên blog Dân Luận, tôi không khỏi không suy nghĩ. Tạm gọi ông theo cái tên Việt với cái họ và cái quốc tịch mà bao năm qua, ông đã từng tự hào về nó, cho tiện.

CÓ ĐÔI KHI TÔI KHÓC


Biểu tình chống bá quyền Tàu cộng ở Sài Gòn 6/05/2011

You’re my Hero, little sister!
*
***
***

 Ouch!
*
 ***

Phải giết sạch CS thì người dân mới có cơm no áo ấm!
_oOo_

CÓ ĐÔI KHI TÔI KHÓC

Ở lứa U50 như tôi với những trải nghiệm trong cuộc đời, tâm hồn trở nên chai sạn trước những thăng trầm, “lên voi, xuống chó” thì “khóc” là một hành động cực kỳ xa xỉ. Không còn có thể khóc nhè vì làm nũng ” Mẹ bắt được, chưa đánh roi nào đã khóc”(1), cũng không còn có thể khóc được vì nữa đêm thức đậy, không thấy “ti” mẹ đâu? vì tối đó mấy anh em lỡ trùm chăn xem “Chương trình lúc không giờ”(2).

Cũng không còn có thể thổn thức khóc vì “Một người yêu đã đi lấy chồng, một người quen thời đã sang sông”(3). Không còn có thể sụt sùi khi uống chén rượu cuốc lủi, được ngụy trang trong ấm nước chè, nhâm nhi vài hạt lạc rang trong một con ngõ heo hút của Hà Đông trong những ngày đông rét lạnh vì quá khổ và nhớ nhà. Cũng chẳng còn thấy cay mắt, nóng mặt, mỗi khi thủ trưởng mắng như tát nước vào mặt, bây giờ chỉ còn cười khẩy, mẹ mày có hơn gì tao, phong bì cũng đút túi, có khi còn dầy hơn tao.

Ở những anh em, còn trẻ hơn, tôi thấy đôi khi bệnh khô nước mắt, còn nặng hơn. Nhưng cũng phải thông cảm cho họ. Tâm hồn không chai sạn, khô khan sao được, khi mà ngay cả chuyện tình cảm cũng phải đặt lên bàn cân để đo đếm. Quen em nào, thành phần gia đình như thế nào? có cơ bản không? Trong đơn vị thì chẳng những “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” mà muốn hanh thông quan lộ thì phải “đi rất nhẹ nhàng, nói đúng tiền đề, cười đúng định hướng”.

Trong cái định hướng chật hẹp “không đảng là địch(t), không địch(t) là đảng”, nhìn đâu cũng thấy “diễn biến hòa bình”, lúc nào cũng phải cảnh giác, đang cười đúng định hướng như Liên Xô, mà được nghe nó gọi mình là “đồng chí” thì chỉ có nước chờ lên thớt để chúng xẻ thịt. “Khóc”, lúc này chẳng qua chỉ vì bị chúng dồn phiếu đểu, cho làm vật tế thần.

Cái khóc từ trong tâm thức do nỗi đau của tha nhân(4) hoặc khóc vì vui mừng cho thiên hạ, trong xã hội vô cảm ngày nay quả cực hiếm. Cái khóc đó đôi khi nó là cái tài sản quý, thực sự còn sót lại của tính người, khi đã không màng tới bã danh lợi.

Thấm thía làm sao câu thơ của Alfred de Musset*:

“Le seul bien qui me reste au monde
Est d’avoire quelque fois pleuré”
(Điều tốt đẹp duy nhất còn sót lại trong tôi là có những lúc khóc được)
Vâng, tôi vẫn còn khóc được.

-Không khóc sao được, khi nghĩ đến những thế hệ cha anh đổ bao xương máu, những đồng bào tử nạn. Những người giờ này vẫn gửi nắm xương tàn, lây lất dưới bụi cỏ, lùm cây, bờ suối, mương ao…, không có ngày giổ chính thức để người thân thắp nén hương tưởng nhớ! Những người đã không tiếc thân mình để đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào theo tiếng gọi giải phóng Dân tộc, toàn vẹn lãnh thổ mà không biết xương máu của đông đội và của chính mình đã bị bán rẻ, một cách âm thầm, hèn hạ vào một ngày 14/09/1958 và bằng hiệp định biên giới trên bộ 1991.

-Không khóc sao được khi những người lính Hải quân chế độ VNCH, chết mất xác trên biển, để bảo vệ chủ quyền Quốc gia vẫn bị gọi miệt thị là bè lũ tay sai bán nước, mặc dù nền đệ I và đệ II Cộng hòa miền Nam Việt Nam chưa hề ký bất cứ một Công hàm, Hiệp định, nhượng bất cứ 1cm2 nào cho bất cứ thằng Đế quốc, Thực dân nào.

-Không khóc sao được khi bao xương máu đổ ra, để đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào để chứng minh chân lý “ai thắng ai” , để thằng Tư bản phải “giẩy chết” mà giờ đây công nhân Việt Nam phải làm việc với đồng lương chết đói dưới điều kiện lao động của đầu thế kỷ 19. Mang tiếng là người dân của nước

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc

Nhưng đến đi tiểu cũng phải xin phép và không được quá hai lần/buổi.

-Không khóc sao được khi người công nhân, tay không tấc sắt, sử dụng vũ khí của chính họ là quyền đình công để đòi hỏi những điều chính đáng như:

-Được hưởng đồng lương tương xứng với công sức đã bỏ ra phù hợp với tình trạng lạm phát hiện tại.

-Được những bửa ăn cho ra con người, đủ tái tạo sức lao động, không bị ngộ độc thực phẩm.

-Được đối xử như con người, trước những qui định, kỷ luật lao động khắc khe, đến tàn nhẫn của những chuyên gia Đài Loan, Hàn Quốc…

-Được bảo vệ quyền lợi, phúc lợi xã hội chính đáng như bảo hiểm y tế, bảo hiểm lao động, chế độ thâm niên.

-Nhưng thay vì binh vực như một chính quyền của dân, do dân, vì dân. Chính quyền nhân dân lại bắt bỏ tù những người đại diện cho họ như các em Đỗ Thị Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng với những bản án nặng nề và đàn áp những cuộc đình công.

-Không khóc sao được khi trong dòng người dân oan khiếu kiện, không thiếu những bà mẹ Việt Nam anh hùng, những gia đình liệt sỹ có công với cách mạng.

-Không khóc sao được trước những tin tức “tự nhẩy lầu” rùng rợn của các cô gái Việt Nam ở Đài Loan, Hàn Quốc, những thân phận nô lệ tình dục của “Vietnamese-girls” khắp thế giới.

-Không khóc sao được khi người dân yêu nước biểu tình phản đối TQ xâm chiếm biển đảo thì chính quyền nhân dân lại ra sức đàn áp bằng những đòn thù hung ác như cắp cổ vật ngã, đạp vào mặt vào bụng, lên gối, cù chỏ…

-Không khóc sao được, trong khi nhân dân đang như ngồi trên lửa trước tình trạng xâm phạm lãnh hải ngày càng gia tăng, tính mạng, tài sản ngư dân bám biển bị đe dọa từng ngày, từng giờ, Thứ trưởng Ngoại giao Hồ Xuân Sơn lại thậm thụt đi đêm với chính phủ TQ, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Phùng Quan Thanh vẫn kiên định giử hòa khí với TQ và Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng kiên trì ngậm bò hòn câm miệng.

-Và tôi cũng đã thổn thức khi thấy rằng trong những cuộc biểu tình vừa qua, không thiếu những khuôn mặt trí thức nhưng thiếu hẳn khuôn mặt quỷ dữ được cho là cha già dân tộc.

-Không mừng muốn khóc sao được khi thấy những ánh mắt “tinh anh”, không còn mụ mị vì tuyên truyền lừa bịp của những trí thức, thanh niên, sinh viên, những khuôn mặt trẻ thơ sáng lấp lánh trong dòng người biểu tình dù mồ hôi nhể nhãi dưới cái nóng, cái nắng đổ lửa tháng 5, tháng 6.

-Không mừng muốn khóc sao được khi bài hát “Như có bác…” được mớm lời nhưng tắt ngấm ngay trong tiếng hét hào hùng “Hoàng Sa, Trường Sa Việt Nam”.

-Không mừng muốn khóc sao được khi lịch sử đã bắt đầu được phán xét bằng những cái đầu tỉnh táo và những con mắt tinh tường nhìn xuyên lịch sử.

-Không mừng muốn khóc sao được khi đã bắt đầu có dấu hiệu những phần tốt đẹp duy nhất còn lại của những người đã từng một thời mụ mị ngộ nhận: ” Yêu nước là yêu CNXH” đã bắt đầu nhận ra “chân giá trị của cs” và ý thức được quyền nói lời vĩnh biệt với cs.

-Xin được mượn tứ thơ của Alfred de Musset để mỗi người trong chúng ta có thể nói:
“Le seul bien qui me rest au monde
Est d’avoir le droit de dire “La Communiste, Adieu”

Các bạn đã sẳn sàng Adieu la communiste chứ?

Tất cả hãy sẳn sàng.

Houston, Texas 20/07/2011
Oanh Yến Thị Phạm

* Lời trong bài thơ Tristesse

1-”Mẹ bắt được chưa đánh roi nào đã khóc” Quê Hương, thơ Giang Nam.

2-Chương trình lúc không giờ: Chương trình kịch Thẩm Thúy Hằng, diễn những vỡ kịch ma như Đôi mắt bằng sứ, Con ma nhà họ Hứa…

3- Lời của bài hát “Cuộc tình đã mất” tác giả Xuân Vinh.

4-Tha Nhân: Người ngoài, người lạ. Chử Tha (Hán- Việt) ở đây có nghĩa là xa lạ

_oOo_

Monday, July 18, 2011

Video : Đàn áp dã man lòng yêu nước – CA đạp vào mặt người biểu tình


***

Danlambao vừa nhận được một video ngắn do bạn đọc gửi đến, ghi lại cuộc đàn áp, đánh đập dã man của lực lượng CA đối với người biểu tình yêu nước vào sáng chủ nhật, 17/07 vừa qua.

Cập nhật: ảnh của anh Nguyễn Trí Đức do blogger Nguyễn Tường Thụy cung cấp.


Đoạn clip tuy ngắn, nhưng là một băng chứng rõ rệt nhất về sự hung bạo của lực lượng An ninh đối với những người biểu tình yêu nước. Thời gian xảy ra sự việc vào sáng 17/07, lúc này đoàn biểu tình tại Hà Nội đang bị đàn án dữ dội.

Bắt đầu là hình ảnh một người tên Nguyễn Trí Đức trong đoàn biểu tình bị CA bắt lôi lên xe bus , ít nhất 5 viên công an thường phục lẫn sắc phục, kẻ nắm tay, người nắm chân khiêng đi. Anh Nguyễn Trí Đức  chỉ có thể phản ứng bằng những tiếng kêu cứu thảm thiết.

Lúc 08:57 , người bị bắt bị CA lôi đến trước cửa chiếc xe bus chờ sẵn, một viên an ninh chìm đầu đinh (mặc áo vàng nhạt) từ trên xe lạnh lùng bước xuống vài bậc, rồi bất ngờ nhấc chân đạp thẳng vào mặt, miệng của anh Nguyễn Trí Đức, lúc này không thể phản kháng

Bị dính một cú trời giáng, anh Đức la lên vài tiếng, lấy tay ôm mặt. Viên công an chìm đầu đinh tiếp tục cúi xuống để lôi nạn nhân lên xe bus. Trước khi biến mất, người đàn ông kịp kêu lên tiếng cầu cứu cuối cùng : “Bà con ơi, cứu tôi !”

Sự việc chỉ diễn ra đúng 2 giây, trong một không gian đầy những viên công an thô bạo, nhưng tất cả đã được bạn đọc VNHH kịp thời ghi lại, trở thành một bằng chứng không thể chỗi cãi về hành vi CA dùng bạo lực để trấn áp những người yêu nước ôn hòa.

Trong cuộc đàn áp biểu tình vào sáng chủ nhật 17/07, theo ghi nhận có tổng cộng 46 người bị bắt ở Hà Nội và 11 người bị bắt ở Sài Gòn. Những người bị bắt đều đã được thả ra, một số khác thì bị tra khảo đến tận tối, có trường hợp bị cướp tài khoản cá nhân trên mạng.

danlambao xin chân thành cảm ơn bạn đọc VNHH đã gửi đến đoạn videp trên

http://danlambaovn.blogspot.com/


Cập nhật : Bạn Nguyễn Tường Thụy gửi phản hồi cho biết :

Người đàn ông này là Nguyễn Trí Đức mà tôi có nhắc tới trong bài “Nhật ký biểu tình”:
“Lên xe rồi tôi tiếp tục quan sát việc bắt bớ. Bỗng huỵch một cái, chúng ném một người lên, nằm xoài trên sàn xe như là vứt một con vật lên bàn mổ. Đó là một thanh niên. Tôi hỏi chuyện, em cho biết em là Nguyễn Trí Đức, sinh năm 1976. Em kể bị chúng nó đạp 1 cái vào bụng và 2 cái vào mồm”.

Xin cũng cấp thêm cho DLB mấy cái hình có Nguyễn Trí Đức.

Hình Đức cầm bó hoa, đeo kính, áo kẻ dọc phớt hồng là rõ nhất (lúc cuộc biểu tình chấm dứt gần Bảo tàng HN).

Còn hai hình kia, căn cứ vào đặc điểm của Đức trong hình chụp gần thì mọi người dễ nhận ra anh (một cái chụp chung với những người bị bắt, một cái đi bên phải trong đoàn biểu tình từ đồn công an Mỹ Đình đến Bảo tàng HN) – blogger Nguyễn Tường Thuỵ –
***



***


***


Hình ảnh chụp lại từ Clip :

***


Người đàn ông trong đoàn bị bắt bị khiêng đến trước cửa chiếc xe bus đợi sẫn, viên An ninh chìm  đầu đinh (áo vàng nhạt) từ trên xe bước xuống vài bước


***


Chuẩn bị tư thế


***


 Nhấc chân


***


Đạp thẳng vào mặt người biểu tình bị bắt


***


Cú đạp trúng thẳng vào mặt và miệng người đàn ông bị bắt


***


***


Người đàn ông đau đớn lấy tay ôm mặt, kêu lên vài tiếng


***


Viên An Ninh chìm tiếp tục cúi xuống lôi người đàn ông lên xe bus, mặc cho nạn nhân đau đớn kêu cứu


***
>> Cập nhật :

Khuôn mặt của viên An ninh chìm đã dùng chân đạp vào mặt anh Nguyễn Trí Đức.

Một bạn đọc ở Thái Hà đã cung cấp thông tin như sau : Viên công an này tên Minh, trước đây thường xuyên xuất hiện tại Nhà thờ Thái Hà để theo dõi giáo dân
.
Ảnh lớn là hình Công an tên Minh đang bắt anh Nguyễn Tiến Nam trong vụ biểu tình phản đối rước đuốc Bắc Kinh hồi năm 2008. Ảnh nhỏ kế bên là khuôn mặt của Minh xuất hiện tại nhà thờ Thái Hà để cướp máy ảnh của giáo dân. Sau đó, nhiều giáo dân đã vạch mặt An ninh tên Minh , khiến anh ta không còn dám xuất hiện tại Thái Hà nữa.
_oOo_